“Không có gì, con làm chuyện của con đi.” Vương Thu Mai thuận miệng nói, đến khi Trình Mạn vào phòng rồi đóng cửa lại thì mới hỏi: “Sao rồi? Anh hai con thích y tá của bệnh viện à?”
“Dạ thích ạ.”
Vương Thu Mai đã tự hỏi trong lòng rất lâu, giờ nghe được câu trả lời của cô thì ai ôi một tiếng, không khỏi cười nói: “Thằng nhóc này giấu kĩ thật đấy, nếu không có con nhắc nhở, mẹ cũng không nghĩ tới. Nó thích cô ý tá nào thế? Trông thế nào? Bao nhiêu tuổi? Tình trạng ra sao?”
“Mẹ hỏi nhiều thế, sao con trả lời được?”
Nếu là bình thường, Vương Thu Mai nhất định sẽ đáp lại “con trả lời từng cái không phải được rồi sao”, nhưng hôm nay bà đang vui, không so đo với con gái. Bà cười híp mắt nói: “Vậy mẹ hỏi từng câu nhé?”
“Không cần đâu ạ.” Trình Mạn nói xong lại sợ bị lườm, cười nói: “Y tá mà anh ấy thích tên là Minh Lam, Minh là ánh sáng, Lam ghép từ chữ “sơn” và “phong”.”
“Lam nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT