Rất nhiều người khi bắt đầu trò chuyện thì cảm thấy khó mở lời nhưng khi đã nói rồi thì không còn ngại ngần gì nữa. Trình Lượng trả lời ngày: “Đương nhiên anh biết rồi. Cô ấy tên là Minh Lam, tuổi thì anh không biết, nhưng chắc không lớn lắm đâu, cô ấy được phân đến bệnh viện công chức của xưởng của anh trước khi kì thi đại học được khôi phục, hình như làm được bốn năm năm rồi. Hình như cô ấy chưa có người yêu, anh đã nghe đồng nghiệp hỏi cô ấy, nghỉ Tết gia đình có sắp xếp cho cô ấy đi xem mắt không.” Nếu cô ấy có người yêu thì đồng nghiệp của cô ấy sẽ không hỏi điều này.
“Ừ, sau đó thì sao? Hai người có nói chuyện không? Nói chuyện công hay chuyện riêng?”
“Cái gì là chuyện riêng?”
“Chuyện riêng chính là những chuyện không nằm trong phạm vi thân phận y tá và bệnh nhân đó. Ví dụ như chuyện cô ấy được phân tới bệnh viện công chức bốn năm năm này, nếu cô ấy nói cho anh biết thì coi như là chuyện riêng.”
“Vậy thì không có.”
Có lẽ bản thân cũng cảm thấy sợ hãi, Trình Lượng nói xong còn cố ý nâng cao âm lượng: “Anh và cô ấy mới quen được mấy ngày, sao có thể nói chuyện riêng nhanh thế chứ.”
Trình Mạn đỡ trán, cạn lời hỏi: “Vậy hai người nói chuyện gì? Nói hôm nay axit dạ dày của anh tăng cao hay anh trướng bụng à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT