“Nhưng em thấy rất hôi, nên mỗi lần anh và cha hút thuốc, em đều cách rất xa. Hơn nữa, em cảm thấy đại đa số người không hút thuốc đều có suy nghĩ giống em.” Trình Mạn tỏ vẻ nghiêm túc, nói: “Anh nghĩ xem, nếu cô gái anh thích nằm trong đại đa số đó, mà anh lại đi tìm cô ấy với cơ thể đầy mùi thuốc lá, sẽ có kết quả gì chứ?”
Vẻ mặt Trình Lượng cứng đờ.
Thấy biểu cảm của anh ấy không bình thường, Trình Mạn yên lặng một lát rồi hỏi: “Không phải anh nói đây là lần đầu tiên trong tháng anh hút thuốc à?”
“Phải, nhưng mà…” Trình Lượng mím môi rồi nói: “Hai kỹ thuật viên khác trong phòng anh ngày nào cũng hút thuốc, ngày anh bị đau dạ dày rồi được đưa đến bệnh viện, người anh toàn mùi thuốc lá.”
Trình Mạn không hề cảm thông mà “ồ” một tiếng, đến khi Trình Lượng nhìn tới mới nhanh chóng thu lại nụ cười, an ủi: “Thật ra cũng không nghiêm trọng thế đâu, từ phân xưởng của anh đến bệnh viện cũng mất năm sáu phút nhỉ, mùa Đông gió lớn, có khi lúc anh đến bệnh viện thì mùi đã bay hết rồi.”
“Thật hả?”
“Chắc thế.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play