Dù Vương Thu Mai không tin tưởng vào độ tươi của đồ ăn ở nhà ăn đó, cũng không có ý định đến đó ăn cơm, nhưng ông chủ đó đã thành khẩn xin lỗi rồi, lửa giận trong lòng bà ấy cũng đã tiêu bớt một nửa.
Quan trọng là viêm dạ dày không phải bệnh nặng, truyền hai chai nước là được rồi. Nhà họ đều là người thật thà, không làm được chuyện ăn vạ đòi bồi thường.
Chuyện đã qua thật lâu, còn đều được xử lý tốt, Trình Mạn cũng không nói nhiều nữa, hỏi: “Anh hai vào viện khi nào ạ? Anh ấy đi bệnh viện nào, mẹ có đến không?”
Vương Thu Mai nói: “Cũng không lâu, chắc là một tuần trước á, đi bệnh viện số bốn.”
Bệnh viện số 4 là bệnh viện của công chức xưởng máy móc, tiền thân là sở vệ sinh của xưởng máy móc, được xây dựng lại thành bệnh viện năm 60.
Sau khi bệnh viện được xây xong, sở vệ sinh đó cũng không bị hủy đi, nhưng trong đó chỉ có một bác sĩ và một y tá, không khám được mấy bệnh hơi phức tạp chút, nhiều nhất chỉ chữa được đau đầu nóng sốt thôi.
Người trong xưởng đều biết bác sĩ trong đó không ổn nên ngoài cảm mạo nóng sốt ra thì đều chạy thẳng tới bệnh viện số 4.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play