Chương 68: Hỏi tình hình 2

Cô ta muốn tìm ra khuyết điểm nào đó của Lục Bình Châu, để chứng minh với cô em chồng đối tượng cô ta giới thiệu không tệ đến thế, nhưng cô ta không thể không thừa nhận, Lục Bình Châu quả thực đáng tin cậy hơn người cô ta giới thiệu rất nhiều.

Còn nhịn không được mà phàn nàn về mẹ vợ ở trong lòng, cảm thấy bà giấu trong lòng nhiều tính toán như vậy, nên khen ngợi Lục Bình Châu cũng không thấy xấu hổ.

Vương Thu Mai không biết suy nghĩ trong lòng của con dâu, nhưng cho dù biết, bà cũng sẽ tự tin hỏi, tại sao phải xấu hổ?

Con người vốn ích kỷ, tất nhiên bà phải vì con gái nhà mình mà cân nhắc, tiêu chuẩn đối với con gái và con rể tương lai có thể giống nhau sao?

Hơn nữa, bà tính toán nhiều như vậy, còn chẳng phải bởi vì Lục Bình Châu là người xa lạ sao? Nếu biết anh là một đứa trẻ từ khu tập thể ra, hiểu rõ mọi chuyện, sao bà lại phải suy nghĩ nhiều như vậy, sớm đã ghép hai người trẻ tuổi này thành đôi rồi.

Tóm lại, bữa cơm này có thể nói là chủ và khách đều vui vẻ.

Lục Bình Châu lộ diện trước mặt người nhà họ Trình, nhận được sự đồng ý của vợ chồng Vương Thu Mai, người nhà họ Trình càng hiểu rõ anh và bớt lo lắng hơn.

Có lẽ vì cuộc hẹn hò lần này mà giữa Trình Mạn và Lục Bình Châu tiếp xúc tương đối thân mật, cô không khỏi suy nghĩ lung tung, mãi đến rạng sáng mới ngủ được, sau khi rời giường dưới mắt không đến mức xanh đen, nhưng tinh thần quả thực có hơi uể oải.

Lúc quét dọn vệ sinh, cô ngáp một hơi dài, thím La không nhịn được hỏi: “Tối qua cháu làm gì vậy? Sao hôm nay trông buồn ngủ thế?”

Trình Mạn chưa kịp trả lời, Trần Tiểu Bình đã lên tiếng trước: “Nghĩ đến đàn ông chứ gì nữa!”

Lời này vừa nói ra, cả đại sảnh liền trở nên yên tĩnh, Trình Mạn buông tay che miệng xuống, lạnh lùng nhìn Trần Tiểu Bình: “Cô có ý gì?”

“Tôi thì có thể có ý gì?” Trần Tiểu Bình cong môi, liếc mắt nhìn Trình Mạn, nói: “Chẳng lẽ cô dám làm, mà tôi lại không thể nói sao?”

“Tôi làm cái gì?”

“Cô còn không biết xấu hổ hỏi tôi làm cái gì à!” Trần Tiểu Bình vung chổi, chỉ vào thím La nói: “Cô hỏi thím ấy xem, có phải quân nhân thường đến tiệm chúng ta ăn cơm là tôi nhìn thấy trước không? Có phải là tôi nói với anh ấy chuyện xem mắt trước không? “

Sự tức giận của Trần Tiểu Bình bắt nguồn từ cuộc trò chuyện với Quan Kiến Quốc ngày hôm qua.

Bởi vì mấy tháng trước, Trình Mạn đều chọn ngày làm việc nghỉ ngơi, trong tháng này cô đã ba lần liên tiếp nghỉ ngày chủ nhật, trong đó có một lần là vì đi hẹn hò xem mắt.

Cho nên hôm qua khi biết Trình Mạn và Quan Kiến Quốc đổi ca, phản ứng đầu tiên của Trần Tiểu Bình chính là cô đi xem mắt, không khỏi sinh lòng buồn giận: “Thím Vương cũng gấp đấy nhỉ? Hơn nửa tháng nay, Trình Mạn đã xem mắt bao nhiêu lần rồi?”

Cảm khái xong, gặp chẳng những không ai phản ứng cô ta, người duy nhất nghe cũng đi vào bếp, thế là cô ta tự nhủ: “Cũng phải, năm nay Trình Mạn đã hai mươi mốt rồi, nếu không gấp rút, trở thành phụ nữ lớn tuổi nhất định sẽ khó tìm hơn. Cũng không biết cô ấy muốn tìm kiểu nào, cô gái này thường ngày bày khuôn mặt tươi cười chào hỏi mọi người, thực tế chỉ sợ ánh mắt cao, khó tìm a!”

Đúng lúc Quan Kiến Quốc đi ra lấy đồ, nghe thấy giọng điệu cảm khái này liền hỏi: “Cô đang nói ai vậy?”

P/s: Nếu yêu thích truyện xin hãy đề cử Ánh Kim, bấm theo dõi truyện, đánh giá 10 sao làm động lực cho nhóm ra chương nhanh hơn nha <3>

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play