Chương 53: Suy nghĩ nhiều

Lúc đầu La Văn Hân cẩn thận nghe, đợi khi anh ấy nói xong, cô ta mới phản ứng lại, đẩy anh ấy ra: “Đúng đúng đúng, em là đồ vô ơn, không biết thế nào là đủ...”

Thấy vợ tức giận, Trình Tiến vội vàng ôm chặt lấy cô ta: “Vợ ơi vợ ơi anh sai rồi, anh thề là anh không hề có ý định kiểm điểm em, anh nói mấy lời này chẳng phải là do em hỏi sao?”

“Trách em?” La Văn Hân nghiêng đầu nhìn anh ấy.

“Không, là lỗi của anh, tại anh không có mắt, không biết cách ăn nói khiến em hiểu lầm, nếu em chưa nguôi giận thì cứ đánh anh đi.”

Trình Tiến vừa nói vừa nắm lấy tay La Văn Hân tát nhẹ lên người anh ấy rồi hét lên ôi ôi, khiến cô ta vừa tức và buồn cười: “Anh đừng hét nữa!”

Trình Tiến khẽ cười, nhẹ giọng hỏi: “Vợ ơi, em không giận nữa à?”

“Đương nhiên còn giận!” La Văn Hân nhướng mày, sau đó khuôn mặt lại ủ rũ: “Nhưng tức giận thì có ích gì? Đúng như anh nói là mẹ anh thiên vị, nhưng chúng ta cũng chiếm lợi không ít, nói thêm nữa thì em đúng là đồ vô ơn rồi.”

Trình Tiến đắc ý nói: “Không thể nào, vợ anh là người tốt như vậy, sao có thể là đồ vô ơn được?”

“Ba hoa.” La Văn Hân hết giận, cô ta nói hết những lời trong lòng: “Em chỉ giận thôi, chuyện em gái anh hôm nay đi xem mắt chắc chắn đã hẹn từ mấy ngày trước, nhưng cha mẹ không để lộ chút nào. Nếu không phải là xem mắt thành công, hôm nay nhất định sẽ không nói chuyện này với chúng ta, đây là ý gì?”

“Là ý gì?”

“Đương nhiên là lương tâm cắn rứt, trước đây em giới thiệu đối tượng cho em gái anh, thái độ của mẹ anh như kiểu em muốn đẩy con gái bà vào hố lửa. Người hôm nay là do người khác giới thiệu, nhưng anh nhìn mẹ anh mà xem, cười hạnh phúc biết bao.” La Văn Hân lẩm bẩm: “Sớm biết bọn họ coi thường người do em giới thiệu, em đã không thèm quan tâm đến em gái anh rồi.”

Trình Tiến nghe xong liền nói: “Anh cảm thấy là em suy nghĩ quá nhiều.”

“Em nghĩ nhiều chỗ nào?”

“Lúc đầu em nói muốn giới thiệu đối tượng cho Mạn Mạn, thái độ của mẹ anh vẫn tốt. Mạn Mạn cũng đi gặp người ta, là bản thân người đàn ông kia không tốt thôi.”

“Sao cậu ấy lại không tốt? Điều kiện của cậu ấy tốt như vậy.”

“Điều kiện thì tốt, nhưng tính cách thì không tốt.” Trình Tiến nhìn vợ rồi hỏi: “Nếu là anh, lần đầu gặp em đã yêu cầu em nghỉ việc, ở nhà sinh con chăm con, em sẽ thấy thế nào?”

“Hoàn cảnh của chúng ta khác với bọn họ.”

“Có gì khác biệt? Chỉ là công việc của em có lương cao hơn Mạn Mạn một chút mà thôi. Điều kiện gia đình cậu ấy tốt hơn chúng ta một chút, nhưng trong nhà có tiền không có nghĩa là có thể không tôn trọng người khác..”

“Cậu ấy không tôn trọng người khác bao giờ?”

“Em thấy cậu ấy nói những lời như thế là thể hiện sự tôn trọng người khác à? Sở dĩ cậu ấy có ý nghĩ như vậy là vì cậu ấy không đặt Mạn Mạn ngang hàng với mình. Nếu cha mẹ anh là cán bộ thì công việc của Mạn Mạn rất tốt thì em nghĩ cậu ấy có nói như vậy nữa không?”

Hỏi xong, không đợi La Văn Hân mở miệng, Trình Tiến tiếp tục nói: “Nếu đã coi thường Mạn Man, em có nghĩ cậu ấy là một đối tượng tốt để kết hôn không? Nhà chúng ta gả con gái không sợ đàng trai nghèo, chăm chỉ làm việc thì sẽ có ngày tốt lên. Nhưng cái kiểu đối xử với vợ không ra gì thì điều kiện có tốt đến mấy cũng không gả.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play