Thời gian gần đây, Trình Mạn thường xuyên bị Dương Mẫn ghẹo như vậy, đã quen rồi, nên cô bỏ lại một câu “để cửa cho tớ” rồi nhanh chóng xuống dưới lầu ký túc xá.
Mới ra khỏi phòng, Trình Mạn chỉ bước nhanh hơn thôi, nhưng khi xuống cầu thang lại chạy luôn, đến cửa phòng gọi điện thoại mới dừng lại. Cô hít sâu một hơi, che ngực, tìm nhân viên công tác, hỏi rõ là điện thoại nào rồi cầm ống nghe lên nói: “A lô.”
Đầu dây bên kia, Lục Bình Châu nói: “Một phút ba mươi hai giây, nhanh hơn hôm qua nha.”
Trình Mạn hiểu ý anh, nói: “Hôm qua em lên giường ngủ rồi, mặc quần áo mất chút thời gian, hôm nay mới rửa mặt xong.”
Nhắc tới cũng thần kì, trước khi anh đi làm nhiệm vụ, một tuần Trình Mạn về hai lần, lần nào cũng nói chuyện với anh, nói về chuyện ở trường.
Thế nên Lục Bình Châu có thể nói được mỗi ngày Trình Mạn phải học những môn gì, môn chính có gì đặc biệt, có mấy người bạn cùng phòng, tính cách thế nào. À, chuyện trước kia cô và mẹ con Phương Vi Vi gây gổ, anh cũng biết.
Thế nhưng Lục Bình Châu lại không nắm được thời gian nghỉ ngơi của Trình Mạn, nhiều lắm chỉ biết mỗi sáng cô học mấy tiết, mỗi tối tan học lúc mấy giờ thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play