So với việc thuê nhà, Trình Mạn nghiêng về phương án mua nhà hơn. Dù sao đi nữa, bây giờ giá nhà rẻ, khi vào thập niên tám mươi, giá nhà sẽ tăng vọt.
Dù bước nhảy vọt về giá đó không thể so với giá nhà cả trăm vạn sau này, một căn nhà cũng chỉ mấy nghìn thôi, nhưng mà đầu thập niên tám mươi, tiền lương của mỗi người chỉ có mấy chục, nhà nào được một vạn đồng trở lên là được lên báo.
Trình Mạn muốn thuê phòng trước hoặc sau khi mang thai, chủ yếu là vì cô không biết ở cuối thập niên bảy mươi có thể buôn bán bất động sản tự do hay không, nếu sang tên chuyển nhượng được thì cô muốn mua sớm, nhà không sang tên rất mạo hiểm, chờ đến khi sang được tên rồi tính tiếp.
Cũng vì không chắc chắn nên trước kia Trình Mạn không nói chuyện này với Lục Bình Châu. Hôm nay anh nhắc tới đề tài này, cô cũng không giấu giếm nữa: “Em có ý đó.”
Lục Bình Châu nghi ngờ hỏi: “Sao em lại muốn mua nhà? Em cảm thấy nhà ở khu tập thể quá xa sao?”
“Quả thực em có nghĩ đến phương diện đó. Sau khi tốt nghiệp, nhà trường sẽ phân công công việc, em cũng không chắc sẽ đến đơn vị nào, nhưng xác suất ở gần không lớn, có lẽ em phải đi xe buýt đi làm, nhưng tuyến xe buýt về khu tập thể dừng lúc bảy giờ rồi, lỡ như trễ thì em không về được nữa.”
Lời Trình Mạn nói rất có đạo lý nhưng tính chắc chắn không cao. Lục Bình Châu suy nghĩ rồi hỏi: “Em mới năm nhất, bây giờ cân nhắc đến chuyện này có quá sớm không? Hơn nữa, lỡ chúng ta mua nhà rồi mà vẫn cách xa đơn vị thì sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT