Khóe môi Lục Bình Châu thoáng hé mở, muốn cười anh ta rụt rè, nhưng lại nhịn được: “Anh muốn sống hài hòa với cô ta ấy à, tôi nói anh nghe, phải mặt dày lên xíu, dính lấy cô ta, lần đầu cô ta không chịu thì anh liền nói lần hai, lần hai cũng không chịu thì anh vờ đáng thương đi, tả cho mình thảm thương vào, nếu còn không được thì…”
“Còn không được thì sao?”
“Tôi khuyên anh nên từ bỏ, hoặc cứ kéo dài chờ cô ta ly hôn, hoặc hạ quyết tâm kết thúc sớm một chút, tự mình đề cập chuyện ly hôn.” Lục Bình Châu nói: “Tôi không rõ rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra giữa hai người, nhưng tôi cảm thấy, nếu cả mười năm cũng không thể đổi lấy một lần mềm lòng của cô ta…”
Lục Bình Châu không nói tiếp, nhưng chuyện nên hiểu đều đã hiểu. Tạ Tử Minh nhéo đầu mày, cúi đầu lâm vào trầm tư.
Lục Bình Châu không khuyên thêm nữa, giơ tay lên nhìn thời gian, đứng dậy nói: “Tôi đi làm cơm.”
Trình Mạn cảm thấy có thể Tạ Tử Minh cần an tĩnh một mình một lúc, thế nên cũng vội vàng đứng lên đuổi theo, vào nhà bếp làm trợ thủ cho Lục Bình Châu.
Lúc dùng bữa trưa, ba người ăn ý không tiếp tục nhắc đến đề tài vừa rồi, cơ bản Lục Bình Châu và Tạ Tử Minh chỉ trò chuyện về công việc, lâu lâu Trình Mạn sẽ chen vào nói, cũng sẽ nói về chút chuyện trong khu tập thể.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play