Tạ Tử Minh ngừng lại, ý cười trong mắt dần biến mất, cuối cùng miễn cưỡng tỏ vẻ tươi cười nói: “Cô ấy có nhiều thứ cần thu dọn lắm, mấy ngày nữa mới qua.”
Trình Mạn nghĩ cô ta từ xa như vậy qua đến tận đây, cũng chẳng thể mang gì ngoài quần áo và ít đồ dùng hàng ngày, mấy tiếng là đã thu dọn xong rồi, sao lại chưa đi mà còn nán lại mấy hôm?
Lại nghĩ đến vừa rồi Tạ Tử Minh có nói cô ta chưa từng đồng ý đến ở cùng, Trình Mạn không khỏi nghi ngờ có phải giữa bọn họ có mâu thuẫn gì hay không.
Chỉ là Trình Mạn cũng không rõ tình huống cá nhân của Tạ Tử Minh lắm, không tiện kết luận, không biết nên lịch sự an ủi anh ta hay là nên nói sang chuyện khác, cô liền nghiêng đầu nhìn về phía người bên cạnh.
Từ năm đầu tiên được phân đến đồn trú Lâm Giang bên này Lục Bình Châu đã quen biết Tạ Tử Minh, bọn họ được tính là không đánh thì không thân, nhưng mấy năm nay vẫn luôn giữ mối quan hệ rất tốt.
Về tình trạng hôn nhân của Tạ Tử Minh, anh có biết nhiều hơn Trình Mạn một chút.
Nhưng cũng chỉ là một chút thôi, giới hạn trong việc Tạ Tử Minh vừa gặp đã yêu cô ta, cũng vội vàng theo đuổi. Lúc đó người kia đang gặp phải tình cảnh khốn khó, mới bất đắc dĩ kết hôn với anh ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT