Trong khi Lục Bình Châu giặt đồ, Trình Mạn cũng không nhàn rỗi, cô vào bếp ướp sườn lợn, lại cầm cá ra ngoài giết, sau đó lôi nội tạng bên trong nó ra, tiện thể cạo luôn vảy cá.
Hai vợ chồng bận rộn đến khoảng mười giờ, Tạ Tử Minh cầm rượu và đồ ăn vặt đến cửa. Lục Bình Châu thấy thì nói khách sáo quá, người tới là được rồi, còn xách theo làm gì. Tạ Tử Minh nghe xong thì đáp: “Vậy cơm nước xong xuôi tôi lại xách mớ này về.”
Lục Bình Châu duỗi tay nhận lấy đồ, cười ha hả: “Đã đưa vào tay tôi rồi còn muốn lấy lại à, nghĩ hay đó.”
Tạ Tử Minh trầm ngâm một chốc, nói: “Xem ra trưa nay tôi phải ăn nhiều một chút, bằng không thì không có cách nào hồi vốn rồi.”
“Được thôi, buổi trưa ăn rau trắng bánh bao đi, đảm bảo bao no luôn.”
Trình Mạn đứng cạnh nghe, cảm thấy hai người này đúng là quỷ ngây thơ. Cô vỗ bả vai Lục Bình Châu nói: “Anh đừng nghe Bình Châu nói bậy, biết anh sẽ đến dùng bữa, trời còn chưa sáng Bình Châu đã rời giường ra trạm thịt rồi, buổi trưa sẽ ăn sườn lợn nấu với ruột già, không đến mức cải trắng bánh bao đâu.”
Mặt Tạ Tử Minh đầy vẻ cảm động: “Biết là lão Lục đối tốt với tôi mà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT