Hơn nữa việc làm ăn trong tiệm cơm cũng thế, ước chừng đã mười năm rồi nhân số chưa từng thay đổi qua, dù có thay người, nhưng căn bản người mới đều thuộc dạng kế thừa công việc cũ.
Cũng có ngoại lệ, ví dụ như Dương Linh, cô ấy thuộc dạng trong nhà có thân thích đi làm ở công ty thực phẩm, nghe nói bên này có chỗ trống, nên liền sắp cho cô ấy vào.
Đến đây có thể thấy, dù chủ nhiệm Vương là một chủ nhiệm, nhưng căn bản ông ấy không có quyền quyết định bổ nhiệm nhân sự gì cho tiệm cơm quốc doanh,
cùng lắm là con cái nhà ai muốn vào làm thì ông ấy giúp đánh tiếng chút thôi. Rốt cuộc ông ấy cũng có cấp bậc bậc này, chỉ cần ông ấy xin một tiếng, công ty thực phẩm thấy cơ bản đủ vượt qua thì cũng sẽ không làm khó xử quá nhiều.
Nhưng yêu cầu nhiều hơn, ví dụ như muốn tăng thêm vị trí trong tiệm cơm, hay ông ấy muốn xếp đặt một người vào, thì lại không dễ như vậy.
Trái lại ông ấy có thể mua gà vịt thịt cá giá rẻ không cần phiếu, tiệm cơm ít nhân viên, ông ấy vẫn luôn là người chịu trách nhiệm thu mua mọi thứ, nhưng chủ nhiệm Vương nhát gan, gà vịt thịt cá ông ấy lấy được cơ bản đều là những gì tiệm cơm tự tiêu thụ, lâu lâu ông ấy lấy một ít về nhà, nhưng cũng không dám làm gì quá hơn thế.
Vậy nên trông thì người chủ nhiệm ông ấy rất nở mày nở mặt, trên thực tế lại chỉ bằng cái thùng rỗng, không có quyền lợi gì, cũng chưa từng làm gì cho người khác, đương nhiên không nghe được mấy lời nịnh nọt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT