Trình Mạn nheo mắt, chọc vào ngực Lục Bình Châu hỏi: “Có phải anh không muốn tăng tiền tiêu vặt không?”
Lục Bình Châu dừng lại một chút, chưa đầy ba giây, nhanh chóng quỳ xuống nói: “Anh sai rồi.” Năm sau anh sẽ phải tiếp tục phát lì xì, tiền tiêu vặt của anh không thể giảm được nữa.
Than ôi, anh khổ quá mà.
Mùng sáu tháng giêng, Trình Lượng mời cả nhà ra tiệm ăn.
Địa điểm ăn cơm được chọn là tiệm cơm quốc doanh trên đường Phương Thảo, một là chỗ này gần nhà, vợ chồng Trình Tiến ôm con nhỏ ra ăn tương đối thuận tiện;
Hai là không nói khoa trương, trong số những tiệm cơm trong vòng mười cây số trở lại đây, Yến Mẫn Chi nhận tài nấu nướng số hai, thì không ai dám nhận số một, từ lưu lượng khách ngày càng tăng của tiệm có thể nhìn ra điểm này;
Ba là đến tiệm cơm quốc doanh thường không cần đưa phiếu gà vịt thịt cá, với người ngoài thì họ có thống nhất thu một lượng phiếu lúc bán ra, nhưng Trình Lượng là nhân viên của tiệm cơm, nên nói chuyện rõ ràng với chủ nhiệm Vương thì họ có thể tiết kiệm phiếu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT