“Sau này tiền cơm ngày nào anh sẽ đưa em ngày đó, anh mặc kệ em muốn cho mình ăn ngon hay là tiết kiệm để cho cha mẹ em “mượn”.” Trình Tiến nhìn thẳng vào mắt La Văn Hân, nói: “Nhưng anh nói trước, nếu em nhịn đói hại sức khỏe rồi chết sớm thì anh sẽ không sống độc thân vì em đâu.”
Lời này chạm vào điểm đau của La Văn Hân, vành mắt cô ta lập tức đỏ bừng: “Chúng ta là vợ chồng, hơn nữa em đã đồng ý để anh giữ tiền rồi mà, anh có cần ăn nói khó nghe như thế không?”
“Anh cũng không muốn nói chuyện khó nghe như thế, nhưng trong khoảng thời gian này anh nhẹ nhàng khuyên bảo em biết bao nhiêu lần, có lần nào em chịu nghe không?” Trình Tiến day trán, nói: “Hôm nay mẹ anh nói, sau này chúng ta tự lo chuyện cơm nước.”
La Văn Hân sửng sốt: “Sao, sao đột nhiên lại...”
“Đột nhiên?” Trình Tiến cười trào phúng: “Tự em suy nghĩ lại đi, trong đại viện chúng ta có con dâu nhà ai sống thoải mái được như em không? Nhưng em không hài lòng cái này lại tới không vừa ý cái kia, một khi đã như vậy, dựa vào đâu mà em cảm thấy mẹ anh sẽ tiếp tục lo chuyện cơm nước cho chúng ta?”
La Văn Hân bắt đầu thấy chột dạ: “Em, em không hài lòng khi nào? Hơn nữa chúng ta phải đi làm, đâu có nhiều thời gian để nấu cơm kia chứ?”
“Rất nhiều chuyện trong lòng em tự hiểu, em cũng không muốn tranh cãi với em, anh nói em biết chuyện này không phải là đang thương lượng với em, mà chỉ là báo cho em biết kết quả cuối cùng, em chấp nhận cũng được, không chấp nhận thì chuyện cũng được quyết định như vậy rồi.” Trình Tiến nói với vẻ mặt mặt bình tĩnh: “Em chịu nấu cơm thì chúng ta ăn ở nhà, cảm thấy không có thời gian thì vừa rồi anh cũng đã nói, anh sẽ đưa tiền cơm cho em, em tự giải quyết ở căn tin đơn vị, cứ như vậy đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT