Lục Bình Châu đã tính xong hết rồi, Trình Mạn ngẫm lại thấy cô không có gì phải phản đối.
Mặc dù miệng cô nói có thể làm quen được, nhưng nếu thật sự bảo cô đi một mình về vào buổi tối, trong lòng cô cũng không dám, gặp chuyện không may, vậy nên gật đầu nói: “Được.” Sau đó lại nhắc tới chuyện ăn cơm tối.
Lục Bình Châu nghe xong thì hỏi: “Anh cứ ăn ở đơn vị em hoài như thế, chủ nhiệm của em sẽ đồng ý sao?”
“Thím La nói chắc chủ nhiệm sẽ đồng ý thôi, mặc dù tính ra thì chúng ta được lợi trong chuyện này, nhưng tiệm cơm cũng không lỗ, hơn nữa anh còn làm việc giúp nữa mà.”
Lúc Lục Bình Châu làm việc giúp cô, cô không ngồi chơi xơi nước không làm gì mà hai người đều làm việc, có sức lao động không cần trả công thì ai mà không thích, nếu không thì sao lần nào chủ nhiệm Vương thấy anh đến cũng cười vui vẻ như thế chứ?
Lục Bình Châu không do dự nữa, nói: “Được, vậy em nói với lãnh đạo của em về chuyện này trước đi, nếu ông ấy đồng ý thì sau này anh sẽ ăn tối cùng với em, còn nếu không đồng ý thì tính sau.”
Hai vợ chồng thương lượng xong, hôm sau Trình Mạn lập tức nói chuyện này với chủ nhiệm Vương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT