Mặc dù chuyện Lục Bình Châu tới đón cô tan tầm khiến cô cảm thấy vô cùng bất ngờ, cũng rất vui vẻ, nhưng trong đoàn của anh có rất nhiều công việc, ngày nào cũng bôn ba như thế thì vất vả quá.
Thím La nghe vậy thì hừ hai tiếng: “Cháu đi hỏi đi.”
Bà không không nghĩ chuyện Lục Bình Châu tới đón Trình Mạn tan tầm chỉ là đột nhiên nổi hứng, qua một khoảng thời gian sẽ không đi nữa.
Mặc dù bà ấy chưa từng tới nơi đóng quân của không quân, nhưng là người địa phương ở thành phố Lâm Giang, cảnh ven đường đi tới nơi đóng quân như thế nào, bà ấy vẫn biết.
Mặc dù thím La rất không muốn thừa nhận, nhưng nói thật thì bên này là ngoại ô thành phố, nếu không phải lúc mới xây dựng đất nước, bên này bị ghép vào khu công nghiệp, những nhà máy quốc doanh lớn như xưởng máy móc, nhà máy hóa chất lục tục cắm rễ tại đây thì e là đến bây giờ, bên này vẫn là một vùng đồng ruộng thôi.
Mà bản thân xưởng máy móc thì ở bên ngoài khu công nghiệp, xa hơn nơi đóng quân nên tất nhiên sẽ càng hẻo lánh hơn.
Nếu Trình Mạn đi làm ở xưởng máy móc, có lẽ tình huống sẽ khá hơn một chút, lúc tan tầm có rất nhiều quân tẩu đi chung nên trên đường không sợ gặp phải người xấu. Lục Bình Châu tới đón Trình Mạn tan tầm, rõ ràng là sợ buổi tối cô gặp nguy hiểm trên đường về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play