Trước khi đi cầu hôn giúp Lục Bình Châu, ấn tượng của Ngô Thuấn Ngọc về anh luôn là người lính trẻ tuổi mạnh mẽ nghiêm túc, ít nói ít cười, năng lực xuất chúng, ngoài việc kén chọn chuyện cưới xin ra thì không còn khuyết điểm nào khác.
Hiện tại Ngô Thuấn Ngọc lại cảm thấy anh nào có mạnh mẽ nghiêm túc ít nói ít cười, lúc người này mặt dày lên thì khó ai mà đấu lại được.
Ngô Thuấn Ngọc méc với Trình Mạn: “Tiểu Trình à, cháu mau quản đồng chí Lục nhà cháu đi, vừa mới kết hôn đã nghĩ nhiều rồi, tôi bảo cậu đi làm việc chứ có bảo cậu đi xem mắt người khác đâu, mơ gì đẹp thế?”
Lục Bình Châu nghiêm túc: “Hội trưởng Ngô à, cháu mới kết hôn đấy, chuyện cưới xin cũng là hội trưởng đi hỏi cưới giúp, hội trưởng châm ngòi quan hệ giữa cháu và vợ như thế là không được đâu? Mạn Mạn, em đừng nghe bà ấy nói, anh không có nghĩ nhiều như thế đâu.”
Trình Mạn cũng không ngốc, sao có thể không nhận ra hai người đang nói giỡn kia chứ, cô nói: “Em biết.”
Quả thật Ngô Thuấn Ngọc không tính châm ngòi quan hệ giữa hai người, thấy Lục Bình Châu cuống lên như thế, bà ấy nở nụ cười giải thích: “Bảo cậu đi hỗ trợ là vì đa số những người tham gia buổi quan hệ hữu nghị này thuộc quân đoàn của cậu, không đúng, phải nói là những cấp dưới lúc cậu còn làm doanh trưởng khi trước.”
Nói xong bà ấy quay sang Trình Mạn: “Tiểu Trình, cháu không biết đâu, trước khi quen cháu, Lục Bình Châu là người còn thanh tâm quả dục hơn cả hòa thượng trong chùa, bản thân cậu ta không muốn kết hôn thì thôi đi, đám binh lính cấp dưới còn học theo cậu ta nữa chứ, cuối cùng thành công tạo ra một đám nam thanh niên lớn tuổi chưa lập gia đình.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play