Trình Mạn đã xem ngây người: “Được, quá được luôn ấy chứ, trước kia anh chưa từng dùng máy may thật sao?”
“Chưa từng dùng.” Lục Bình Châu lắc đầu: “Có điều chỉ cần giữ được nhịp, không hoảng loạn thì chắc là không khó đâu, có phải vừa rồi em bị cuống lên không?”
Trình Mạn ngẫm lại, gật đầu nói: “Có một chút, chủ yếu là vì cây kim này hơi đáng sợ, đẩy vải qua lại dưới kim khiến em thấy hơi sợ.”
Lục Bình Châu nghiêng đầu nhìn cây kim: “Thật ra chỉ cần nắm được kỹ xảo, tay đừng để gần kim quá là có thể đẩy vải đi được rồi.” Nghĩ đến việc tay Trình Mạn đã bị thương, có muốn thử lại cũng phải chờ khỏi rồi tính sau, vậy nên anh hỏi: “Em học xong muốn may cái gì?”
“May thảm chống bụi, phủ lên đầu tủ.” Trình Mạn nhìn ngón tay rồi nói: “Có điều hôm nay thì thôi bỏ đi, chờ khi nào tôi quen với cái máy may này rồi nói sau.”
Lục Bình Châu nói: “Để anh làm cho, em chỉ cần nói cho anh biết phải may thế nào là được.”
Hả?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play