Nhưng Lục Bình Châu đối với Trình Mạn vẫn rất hào phóng, bây giờ đều đưa hết tiền cho vợ, đương nhiên sẽ không tiếc tiền mua sữa lúa mạch. Đối với anh mà nói, hảo cảm của cha mẹ vợ tương đối quan trọng.
Thương lượng xong những đồ muốn mua, hai người lại không lập tức mua, cũng hết cách vì trước khi ra cửa Trình Mạn chỉ muốn ăn bữa cơm, thuận tiện đi dạo một vòng trạm thức ăn, không định mua thứ khác, cho nên không mang theo tiền và phiếu.
Nhưng ảnh hưởng không lớn, lúc đi dạo Trình Mạn nhìn kỹ, trên kệ hàng bày không ít rượu trắng, trà, sữa lúa mạch cũng có bảy tám lon, sau khi xác định mua cái gì, ngày mai về nhà mua cũng không chậm trễ thời gian.
Hai người mang theo đồ ăn đi bộ trở về, trên đường thỉnh thoảng có thể gặp được mấy chị vợ quân nhân đang dắt mấy đứa nhỏ đi dạo, mọi người cùng ở một khu tập thể, không quan tâm có quen biết hay không, đều sẽ chào hỏi lẫn nhau.
Khi đi đến cuối tòa nhà số mười bốn, đúng lúc gặp phải hàng xóm 201, đối phương là giáo viên tiểu học Ngô Lệ, mới từ căng tin ăn cơm xong trở về.
Nhìn thấy trên tay hai người cầm hộp cơm cùng đồ ăn, cô ấy nghi hoặc hỏi: “Hai người từ đâu trở về vậy?”
Trình Mạn giải thích: “Tụi em cơm nước xong đi đến trạm thức ăn một chuyến.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT