Trình Mạn nheo mắt lại nói: “Anh đã nói vậy rồi, em không khách khí nữa nhé?”
“Đừng khách khí.”
Trình Mạn vui vẻ nhận lấy sổ tiết kiệm, quan sát tỉ mỉ từ đầu tới cuối.
Cuốn sổ này hình như anh làm từ khi được phân tới thành phố Lâm Giang, khoản tiền đầu tiên gửi vào mới có một ngàn, phía sau trung bình mỗi hai tháng gửi một lần, ban đầu gửi một trăm, thỉnh thoảng gửi một trăm rưỡi, theo thời gian dần tăng lên hai trăm hoặc hai trăm rưỡi.
So với số lần gửi tiền, số lần anh rút tiền ra rất ít, nhưng số lượng lại rất nhiều. Lần đầu tiên là bốn năm trước, anh rút một ngàn, năm ngoái anh rút tám trăm, hai làn cuối cùng là tháng trước, anh đều rút một ngàn.
Tại sao tháng trước anh lại rút nhiều tiền như thế, không cần hỏi Trình Mạn cũng có thể đoán được, nhưng hai lần trước đó cô không biết nên đã hỏi. Cô cũng không muốn điều tra, chỉ là nghĩ mức chi tiêu của anh không lớn, nên thuận miệng hỏi thôi, anh có trả lời hay không cũng được.
Lục Bình Châu không giấu giếm, sảng khoái nói cho cô biết nguyên nhân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play