Đầu thập niên tám mươi, nhà có tám vạn đồng có thể lên báo được rồi, bây giờ là năm 1976, tiền tiết kiệm của anh lại được bảy ngàn rồi!
Lục Bình Châu trả lời đầy sâu xa: “Tiết kiệm đó, anh để dành từ khi nhập ngũ.”
“Nhập ngũ được trợ cấp cao thế à?”
Trình Mạn biết vào thập niên bảy mươi, tám mươi, đi học đại học có trợ cấp, nhưng tiền trợ cấp không cao, chỉ đủ sống thôi. Dĩ nhiên, muốn tiết kiệm thì cũng không phải là không được, nhưng phải tiết kiệm đến độ ăn bánh bao ngũ cốc và dưa muối thì mới được, hơn nữa số tiền tiết kiệm được cũng không nhiều.
Lục Bình Châu cao như thế cũng biết là hồi dậy thì anh không ăn rau ăn cám gì rồi.
Quả nhiên, Lục Bình Châu lắc đầu nói: “Không cao đâu, nhà trường trợ cấp chỉ đủ sống thôi, nhưng mỗi tháng cha anh đều cho anh hai mươi đồng sinh hoạt phí, đến tết còn có tiền mừng tuổi nữ.”
Biết rồi, đây là có cha ruột trợ cấp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play