Không chỉ giọng Lục Bình Châu, tiếng bàn tán trong phòng, tiếng hàn huyên trong sân đều bị che mất. Tiếng hát lảnh lót truyền xa tới tận gần hợp tác xã cung ứng, khiến những người không thể tới nhà họ Trình tham dự đám cưới nghe thấy cũng phải ghé mắt nhìn qua, đoán xem ai đang hát.
Bọn họ hát xong, trong viện ngoài viện đều vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt. Mấy người Tạ Tử Minh đều đang hứng hát, chỉ muốn hát thêm một bài nữa.
Tuy nhiên, người trong phòng không muốn nghe hát nữa, muốn xem họ nhảy.
Một đám đàn ông đâu có biết nhảy, anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, cuối cùng nhìn Lục Bình Châu, bảo anh thương lượng với người bên trong.
Lục Bình Châu cũng đi thương lượng thật, anh nói: “Chúng tôi không biết nhảy, mọi người bảo chúng tôi nhảy, chúng tôi chỉ có thể nhảy linh tinh thôi, đánh một bài quyền có được không?”
Người bên trong bàn nhau, không bao lâu sau, thím La lên tiếng: “Được.”
Lục Bình Châu nói tiếp: “Chúng tôi đánh quyền ngoài phòng khách, mọi người cách cánh cửa không thấy được. Hay là mọi người mở cửa đi, ra xem chúng tôi đánh thế nào?”
Bên trong có người hô: “Mở cửa ra các người xông vào luôn mà không đánh quyền thì sao? Chúng tôi không dễ lừa thế đâu.”
“Mọi người yên tâm, tôi đã nói là đánh thì sẽ đánh.” Nói xong, Lục Bình Châu quay đầu lại hỏi: “Các cậu nói đúng không?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play