Vương Thu Mai cười híp mắt, nói: “Hư hỏng thì sao? Quần áo làm ra là cho người mặc, nếu có ai ở ủy ban Cách mạng hỏi, bảo người đó đến nhà máy may lí luận! Nào có đạo lí bỏ tiền ra mua quần áo mà không cho mặc chứ. Tiểu Lục, cháu nói đúng không?”
Lục Bình Châu dịu dàng ngẩng đầu, nhìn thẳng vào Trình Mạn.
Cô mặc một cái váy ca rô hai màu xanh lá cây và trắng, cổ váy chữ V màu xanh, trước ngực có một hàng nút giả, bó sát đến eo, vạt váy dài đến bắp chân, để lộ mắt cá chân thon thả.
Nhìn tổng thể thì không có gì đặc biệt, nhưng nhìn màu sắc lại tôn da, hơn nữa ngực và eo bó rất sát, lộ ra đường cong cơ thể.
Ích kỉ chút, Lục Bình Châu hy vọng cô chỉ mặc bộ này cho anh xem thôi, nhưng cô mặc bộ này đẹp như thế, hiển nhiên là rất thích bộ này.
Giống như việc anh rất thích đôi giày cô tặng anh nên hôm nay anh đã cố ý đi.
Lục Bình Châu mỉm cười gật đầu: “Rất đẹp.”
Ở thập niên bảy mươi, ngày Hai Mươi tháng Năm không phải là ngày quan trọng gì, người đến ủy ban Cách mạng xếp hàng để đăng ký kết hôn không nhiều. Bọn họ được tính là đến sớm, trước mặt đã có ba đôi xếp hàng sẵn rồi.
Hơn nữa, đồ bọn họ mặc là quân phục Lục quân và thường phục của quân nhân, Lục Bình Châu và Trình Mạn đi đến xếp hàng, trở nên rất khác biệt.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT