5.
Đúng là tôi có thể gọi hồn.
Nhưng muốn gọi hồn thì phải có một tiền đề, là phải có sinh thần bát tự của quỷ hồn đó, hoặc là có vật phẩm của ma quỷ đó lúc còn sống, hoặc là máu và tóc.
Hiện tại tôi có gì? Cái gì tôi cũng không có, cái này bảo tôi phải gọi như thế nào?”
Ngay cả sư tổ cũng không thể bắt được quỷ này đâu.
Tôi tỏ vẻ năng lực của mình có hạn, không làm được.
Nhìn thời gian dự tính trong bảng chỉ đường, nhanh nhất cũng phải nửa giờ nữa tôi mới đến nơi, hy vọng bọn họ có thể chịu đựng được nửa giờ.
Nghe thấy tôi nói còn nửa giờ nữa, không chỉ có nhóm người Lạc Thiên Diệc, ngay cả các fan trong phòng livestream cũng nổ tung.
“Nửa giờ thì chạy tới nơi nhặt xác cho bọn họ sao?”
“Ma nữ kia thật là hung dữ, luôn luôn đuổi theo Lục Thành Hà, hắn chạy trốn cũng trợn mắt rồi.”
“Đâu chỉ có thế, máu đầy đất đều là vì máu của Lộ Lộ chảy ra do đập đầu đó, thật là thảm.”
“Hu hu hu, Lộ Lộ không bị huỷ dung chứ? Cô ấy để ý nhất chính là gương mặt kia.”
“Đồ ngốc, lúc này còn quan tâm mặt mũi gì nữa, mặt quan trọng bằng tính mạng không?”
“Lúc trước là ý gì thế, không phải là tôi mới chỉ tiện thể mà nói sao, ầm ĩ với tôi làm gì?”
“Yên lặng nào, đã tới lúc này rồi mấy người có thể đừng ầm ĩ được không? Không bằng hỏi Phát Tài đại sư xem có cách nào để kéo dài thời gian không.”
Lạc Thiên Diệc nhìn đến bình luận này thì cuối cùng cũng sáng mắt lên: “Đúng rồi đúng rồi, Phát Tài đại sư, hiện giờ có cách nào để kéo dài thời gian giữ ma nữ lại không? Tôi niệm a di đà phật thì có tác dụng gì không?”
Tôi chỉ là một người tu đạo, hỏi tôi phật chú của Phật môn, có duyên hay không?
Tôi hỏi hắn: “Ngày thường cậu có tin phật không?”
Hắn lắc đầu: “Không có.”
“Ngày thường không thắp hương, đến lúc gặp chuyện mới ôm chân phật, cậu không thành tâm lại không có tín ngưỡng, niệm lực quá mỏng manh, cho dù bây giờ có cầu Phật, Phật cũng không có cách nào cảm ứng được cậu đâu.”
Lạc Thiên Diệc thật sự muốn khóc: “Vậy thì phải làm sao đây? Chẳng lẽ không có cách nào khác hay sao?”
Đột nhiên tôi nghĩ ra cách: “Thật ra là có, nước tiểu của đồng tử hoặc máu của xử nữ đều có thể đuổi quỷ trừ ta, nếu hắt lên nhân bì huyết tán có thể gây trọng thương cho ma nữ.”
Tôi vừa nói xong, Lạc Thiên Diệc lại lập tức lớn tiếng hỏi: “Phát Tài đại sư nói nước tiểu đồng tử cùng với máu xử nữ có thể đối phó với ma nữ, mấy người có ai phù hợp với điều kiện này thì đến chỗ tôi.”
Hắn vừa nói xong, cho dù là ma nữ đang vội vàng giết người hay là người sống đang vội vã chạy trốn, đều như là bị ấn nút tạm dừng, lâm vào sự im lặng kỳ lạ không hít thở nổi.
Lạc Thiên Diệc một lòng cầu sinh cũng không lập tức phản ứng được sự im lặng đáng chết này có nghĩa là gì, không thấy ai có hành động, lại gầm lên một câu: “Mau lên, đừng có im lặng thế, mấy người có còn muốn sống nữa hay không?”
Nhưng mà, có khả năng là sáu minh tinh cùng với sáu người quay phim ở đây đều không có xử nam hay xử nữ hay không?
Vì thế, mọi người mới trở nên im lặng như vậy, phải không?