Không phải nàng không muốn biết mà là nguyên chủ thật sự mắt cao hơn đỉnh, ngoài cửu hoàng tử và vị hôn phu chán ghét ra thì những kẻ rảnh rang khác đều không lọt vào mắt xanh của nàng, thật sự là không thèm nhìn lấy một cái.
Cho nên dù nghe thấy người này gọi thẳng tên mình, Bạch Quân Quân lại không thể tìm thấy bóng dáng của hắn ở trong đầu, chuyện này thật sự quá buồn bực.
Bạch Táp Táp híp mắt nhìn một lúc lâu, một hồi lâu sau mới ngạc nhiên nói: “Hình như… hình như là đương kim… không phải là thám hoa cuộc thi võ trước đây, Thái Giang, cũng từng là môn khách của nhà chúng ta, từng… từng…”
Bạch Táp Táp càng nói càng nhỏ.
Bạch Quân Quân nhìn thoáng qua Bạch Táp Táp đang hơi khó mở miệng, bình tĩnh nói: “Cứ việc nói.”
“Hắn từng làm một bài thơ cho trưởng tỷ, nhưng mà trưởng tỷ đã nghiêm túc phê bình hắn.”
Bạch Táp Táp vừa nói như vậy, Bạch Quân Quân mới lập tức đối chiếu được người này với những chuyện đã xảy ra trong đầu.
Hóa ra là người này.
Trong đám người đông đảo theo đuổi nguyên chủ, thám hoa cuộc thi võ này chẳng qua chỉ là muối bỏ biển. Là một trong hàng nghìn hàng vạn môn khách của Bạch gia, đương nhiên hắn cũng muốn mở ra cánh cửa thông đến phú quý qua việc cầu thân với trưởng nữ Bạch gia.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT