Tuy rằng ở đây có hai danh y là Đan Hạc tiên sinh và Bạch Quân Quân, nhưng gió rét căm căm vẫn có thể giết chết người, hơn nữa Vu Văn Loan Phi đã có bệnh nan y từ trước, nếu mắc phải bệnh thương hàn, bệnh cũ của hắn tái phát, vậy thì tình hình sẽ rất nghiêm trọng.
Vì vậy, trông thấy Vũ Văn Loan Phi hắt xì cả một buổi sáng, Văn Nhân Phinh Đình sốt ruột trải thêm giường nệm cho hắn ngủ ấm hơn.
Lúc này Vũ Văn Loan Phi vẫn đang nhìn Lâm nương tử phiên dịch ký tự trong sách cổ của nước Kim Diệm.
Không ngờ nữ đệ tử của Sơn Hải tiên sinh lại lợi hại đến như vậy, thậm chí còn có thể hiểu cả bút ký lấy được ở nước Kim Diệm kia.
Hơn nữa Lâm nương tử còn phiên dịch lại cả bản chép tay cho bọn họ biết. Hắn và Sơn Hải tiên sinh mỗi người lấy một cuốn, hai người thừa dịp trời mưa không có cách nào ra ngoài lao động, ngày nào cũng nghiên cứu bút ký quên ăn quên ngủ, thi thoảng còn tụ tập lại mà thảo luận với nhau mấy câu.
Tuy rằng các lão tiên sinh khác đều rất muốn giúp sức, nhưng nhì các sơ đồ, số liệu, kết cấu phức tạp như thế kia, cả đám bọn họ đểu phủi mông chạy mất, đi tới chỗ Đan Hạc tiên sinh, giúp ông ấy xử lý Dạ Minh Sa.
Vũ Văn Loan Phi không ngờ thê tử lại lấy khăn trải đệm của mình kê thêm cho hắn. Hắn dở khóc dở cười cầm lấy tay Văn Nhân Phinh Đình, nhưng lại bất ngờ nhận ra tay của thê tử còn lạnh hơn cả tay mình. Hơn nữa, mấy ngày này, vì để gấp rút làm y phục mùa đông, bàn tay nõn nà của nàng ta đã thô ráp đi nhiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play