Vũ Văn Tuyển nhìn ông ta một cái, không nói lời nào.
Vũ Văn Kỵ vẫn còn lạc trong hồi ức.
Hai mươi lăm năm trước, Vũ Văn Kỵ du ngoạn giang hồ, đã nhất kiến chung tình với thiên kim của đệ nhất tiêu cục Lục Văn Tinh.
Lục Văn Tinh không tiếc tự phế võ công, vứt bỏ mọi vướng bận ở chốn giang hồ, chỉ vì muốn sóng vai cùng Vũ Văn Kỵ, mà Vũ Văn Kỵ cũng vì Lục Văn Tinh mà bỏ mặc vinh hoa phú quý, hai người ẩn cư ở một trấn nhỏ, sống với nhau cuộc đời bình yên hạnh phúc được một năm trời.
Về sau mẫu thân của Vũ Văn Kỵ lâm bệnh nặng, bảo ông ta trở về đất bắc tận hiếu.
Vũ Văn Kỵ cũng chẳng còn cách nào, chỉ đành đưa theo Lục Văn Tinh trở về, nhưng về rồi thì lại không rời đi được nữa. Không có Vũ Văn Kỵ, đất bắc rơi vào loạn lạc, Vũ Văn Kỵ vừa phải tận hiếu với mẫu thân, vừa phải xử lý công vụ, bỏ lại Lục Văn Tinh cô đơn lẻ bóng.
Vương phi của Vũ Văn Kỵ ông mối hận với Lục Văn Tinh, dù sao cũng tại nữ nhân này đã cướp mất chồng của bà ta, thậm chí còn khiến Vũ Văn Kỵ không ngại vứt bỏ thê tử.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT