Nhưng Vũ Văn Kỵ lại không hề nghĩ như vậy.
Thấy Vũ Văn Tuyển thoái thác không chịu kế vị, Vũ Văn Kỵ trợn tròn mắt lườm hắn: “Bậy bạ, con là huyết mạch duy nhất còn lại của đại ca, con không kế thừa đại thống thì để cho ai kế thừa?”
“Hoàng thúc tài trí hơn Tuyển Nhi, Tuyển Nhi bằng lòng giao lại ngôi vị hoàng để cho hoàng thúc.” Vũ Văn Tuyển nói chuyện vô cùng dứt khoát: “Tuyển Nhi một hoàng tử bị phong đến đất bắc không được sủng ái, chưa từng được học về đạo trị quốc, cũng không có tài trị quốc. Hiện giờ thiên hạ lầm than, đâu đâu cũng hoang tàn đổ nát, hoàng đế nhất định không thể là kẻ trẻ người non dạ như Tuyển Nhi được. Thiên hạ này cần hoàng thúc, muôn dân cần hoàng thúc, triều đình cũng cần hoàng thúc.”
Vũ Văn Tuyển nói chuyện hợp tình hợp lý, khiến cho đám quan lại trong triều cũng vội quỳ xuống tán đồng!
“Cửu hoàng tử hiểu cho đại cục, quả đúng là phước đức của muôn dân!”
“Cửu hoàng tử nói rất đúng, thiên hạ này cần Huyên Hòa Vương, muôn dân cần Huyên Hòa Vương, chúng thần cũng cần Huyên Hòa Vương, xin Huyên Hòa Vương hãy kế thừa đại thống.”
Quan lại trong triều lần lượt lên tiếng kiến nghị với Huyên Hòa Vương, xin ông ta hãy kế thừa ngôi vương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play