Sau khi nói chuyện với Khương Dung, Mao Tư Phi bắt đầu phát sốt, kéo dài cả buổi chiều. Tuy sốt không cao, nhưng ý thức mơ màng, lúc tỉnh lúc mê, giấc ngủ cũng không yên ổn.
Khương Dung cho cậu uống thuốc và xin nghỉ phép một ngày giúp cậu.
Dù không có Khương Dung xin giúp, Mao Tư Phi cũng sẽ tự xin nghỉ. Cơ thể cậu đau âm ỉ ở nơi khó nói, mà những dấu vết trên người vẫn chưa mờ hết. Đoàn phim lại chọn trang phục rộng rãi, cậu không thể ra ngoài quay phim trong tình trạng này.
Khi Mao Tư Phi hạ sốt và tỉnh lại, đã là ngày hôm sau. 
Khương Dung luôn ở trong phòng chăm sóc cậu, thỉnh thoảng ra ban công nghe điện thoại, có vẻ đang xử lý công việc. Khi Mao Tư Phi tỉnh dậy, Khương Dung liền đưa nước cho cậu uống, hỏi có muốn ăn gì không. Nhưng Mao Tư Phi không muốn nói chuyện, chỉ mệt mỏi nằm im, chờ cơn buồn ngủ ập đến để ngủ tiếp.
Mao Tư Phi không biết Khương Dung đã dùng lý do gì để ở lại trong phòng cậu. Khương Dung dường như đoán được suy nghĩ của cậu, nên nói thẳng: “Anh đã nói với đạo diễn rằng chúng ta là bạn bè, còn lại để anh ta tự xử lý.”
Nghe đến hai từ “bạn bè”, Mao Tư Phi không khỏi nhớ đến lần say rượu trước, khi chính mình ngập ngừng hỏi Khương Dung liệu họ còn có thể làm bạn được không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play