Đi đoàn phim trên đường, Mao Tư Phi mơ màng sắp ngủ, Khương Dung chăm sóc mà chỉnh ghế sau, làm cho cậu có thể nằm xuống ngủ một lúc.
Nhưng khi đi đến đoạn đường núi, dù có cẩn thận đến đâu cũng không tránh khỏi xe bị sóc, xe rung lên, Mao Tư Phi liền hít một hơi thật sâu, sau đó ngẩng đầu, nhìn Khương Dung một cái đầy tức giận.
Khương Dung liếc mắt qua kính chiếu hậu, rồi dời mắt đi, thấp giọng nói: “Sao em tối qua không để anh bôi thuốc cho em, nếu dùng thuốc thì giờ đã không đau như vậy.”
Mao Tư Phi: “……”
Mao Tư Phi tức giận nói: “Anh nghĩ tối qua như vậy... như vậy là phải cho em thuốc sao?”
Khương Dung nghiêm túc đáp: “Anh đã nói là có thể nhịn được.”
“……” Mao Tư Phi cắn răng, tiếc là trong tay không có vật gì, Khương Dung lại đang lái xe, nếu không cậu thật sự muốn dạy Khương Dung một bài học. Cậu oán giận nói: “Vậy sao lúc đầu anh không nhịn được?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play