"Tất nhiên là tôi hỏi rồi."  Mục Chung Nguyệt gật đầu. Một phần quan trọng của bài kiểm tra là tìm hiểu lịch sử của Dinh thự bá tước Tinh Long. Là cư dân của bí cảnh, Ellen tất nhiên cũng là mục tiêu điều tra quan trọng.

"Ellen được sinh ra như một sinh vật siêu phàm cách đây không lâu. Sau khi có ý thức nó dành phần lớn thời gian để trốn trong bóng tối của căn phòng. Nó biết khá nhiều về chủng tộc của các sinh vật siêu phàm trong bí cảnh, nhưng lại không có ấn tượng về bá tước Tinh Long.”

"Còn một chuyện nữa, Ellen từng lấy được tài nguyên bị nghi ngờ là hạt nhân bí cảnh này. Chính thứ này đã khiến tôi thức tỉnh không gian ngự thú và có được thiên phú tăng cường hệ hắc ám."

Mục Chung Nguyệt dừng lại rồi nói tiếp: "Ellen hầu như không thể nói rõ được nó lấy được hạt nhân bí cảnh thế nào... Nhưng trong quá trình tiếp xúc với hạt nhân của bí cảnh, nó không gặp phải chủ nhân của bí cảnh."

"À..."

Hướng Tầm nghe vậy, không nhịn được liếc nhìn Mục Chung Nguyệt. Khi ở trong bệnh viện anh nghe nói cô thức tỉnh trong bí cảnh, không ngờ cô lại dám dùng đến biện pháp liều lĩnh là hấp thụ hạt nhân bí cảnh. Cô bé cũng khá can đảm.

"Trong tình huống thông thường, đụng đến hạt nhân bí cảnh sẽ đánh động chủ nhân bí cảnh, nhưng cũng có ngoại lệ..." Hướng Tầm vừa nói vừa bước ra khỏi phòng, giọng nói dần dần trầm xuống.

Quy mô của bí cảnh này không lớn, không gian chỉ là một tòa dinh thự, với cấp độ ngự thú sư của mình anh ta có thể dùng cảm quan dò xét giới hạn thì làm gì có chuyện chủ nhân bí cảnh không thể nhận ra hạt nhân trong lãnh địa của mình bị chạm vào? - Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T Y - T

"...Dù sao, chúng ta cũng không thể xem thường. Chúng ta đi thôi." Hướng Tầm cũng nhìn vào vòng tay của mình xem các kết quả phát hiện được.

“Thuộc tính năng lượng tiềm năng của bí cảnh, mức năng lượng, tình hình phân bố các sinh vật siêu phàm bên trong, trạng thái tài nguyên và thông tin chủng tộc của chủ nhân. Tốt nhất cũng nên tìm thông tin về Dinh thự bá tước Tinh Long. Dù sao thì đó cũng là một bí cảnh di tích lịch sử.”

“Két, Két, Két.” Tiểu Khô Lâu ló đầu ra từ bóng tối trên trần nhà, nhìn ngự thú sư của mình rồi lượn lờ đến trước mặt hai người.

"Ellen nhớ rõ vị trí phòng sách." Mục Chung Nguyệt nói với Hướng Tầm: "Đó là nơi nó tìm được hạt nhân bí cảnh, chắc là có nhiều manh mối hơn."

Tiểu Khô Lâu chịu trách nhiệm dẫn đường, hai người cùng nhau đi về phía phòng sách.

Mục Chung Nguyệt lại lần nữa bước đi trên hành lang dài đầy mùi ẩm ướt và mục nát này nhưng tâm trạng của cô đã thay đổi rất nhiều, cô không còn là một người bình thường bất lực như trước nữa.

Ellen đang tiến bộ thần tốc, cũng không còn là một Tiểu Khô Lâu run rẩy vì sợ hãi trước những bóng ma, giờ đây nó có thể chiến đấu chống lại hầu hết các tộc sinh vật siêu phàm ở giai đoạn thơ ấu trong bí cảnh.

Hướng Tầm không triệu hồi thú cưng của mình, kích thước của Xích Vũ Ưng không thích hợp để chiến đấu ở một nơi nhỏ như dinh thự, Mục Chung Nguyệt đoán rằng anh ta phải có những thú cưng khác thích hợp thi đấu, chẳng hạn như “Ha Na" thần bí.

Nhưng từ khi tiến vào bí cảnh, anh ta đã không còn vẻ mệt mỏi uể oải trước đó, toàn thân tràn ngập khí chất vững vàng, vô thức tạo thành áp lực với thế giới bên ngoài.

Mục Chung Nguyệt từng cảm thấy điều này trên người cha cô, Mục Đồng, đây là sự vận dụng sức mạnh tự thân của một ngự thú sư dữ cấp cao. Nếu sổ tay minh họa có thể thăm dò con người, Hướng Tầm chắc chắn cũng có giá trị năng lượng tiềm năng đáng kể.

Có lẽ là nhờ khí chất này mà dọc đường hai người không gặp phải sinh vật siêu phàm nào thường xuất hiện ở bí cảnh, họ nhanh chóng đi đến cầu thang tầng hai dẫn lên tầng ba.

Thạch Tượng Quỷ trước đó vẫn còn ở chỗ cũ, Mục Chung Nguyệt cẩn thận đi vòng ra sau Thạch Tượng Quỷ lần nữa, lúc này họ không đụng độ những Bài Nha Binh kém thông minh kia.

Hai người leo lên tầng ba, số cửa phòng đã giảm đi rất nhiều, diện tích bên trong cũng trở nên rộng rãi hơn.

Ellen lướt đi trong bóng tối ở phía trước, luôn cảnh giác xung quanh.

Khi sắp đến gần phòng sách thì nó bất ngờ hiện thân và ném một khúc xương chân về phía trước.

Vút—— 

Một cái lưỡi đầy nọc độc và gai thịt lao ra từ trong bóng tối, quấn lấy khúc xương chân rồi rút lại.

Một mùi hôi thối nồng nặc lan ra, kèm theo tiếng nhai xương lách cách nghe thật rợn người.

Mục Chung Nguyệt nhìn thấy một người quen cũ trong bóng tối - Thiểm Thực Giả.

[Tên]: Thiểm Thực Giả

[Thuộc tính]: hệ bất tử

[Cấp chủng tộc]: Chiến binh hạng trung

[Cấp tăng trưởng]: Mức độ trưởng thành 1

[Thiên phú cơ bản]: Phóng lưỡi (cấp C hệ bất tử)

[Giá trị năng lượng ẩn bình thường]: 103543P

[Giới thiệu chủng tộc]: Một sinh vật siêu phàm hệ bất tử sống trong môi trường tối tăm đầy tử khí, lưỡi phóng mạnh đến mức xuyên thủng các tấm thép.

Giá trị năng lượng tiềm năng của những sinh vật siêu phàm hoang dã thường thấp hơn so với thú cưng được ngự thú sư bồi dưỡng cẩn thận, nhưng dù vậy thì giá trị năng lượng tiềm năng thông thường của chủng tộc chiến binh bước vào giai đoạn trưởng thành có thể đạt tới hơn một trăm nghìn.

Giá trị năng lượng tiềm năng thông thường của Tiểu Khô Lâu chỉ bằng một phần nhỏ so với đối thủ. Trước sự chênh lệch thực lực tuyệt đối thì không chiến thuật nào có tác dụng cả.

"Ellen, quay lại!"

Mục Chung Nguyệt lo lắng muốn đưa nó trở lại không gian ngự thú, nhưng có một cái bóng bay về phía trước còn nhanh hơn cả tiếng hét của cô.

Một luồng sáng bạc lóe lên, thân thể của Thiểm Thực Giả đã bị cắt thành hai phần nhanh và sắc bén đến nổi ngay cả Thiểm Thực Giả cũng không kịp phản ứng, nửa thân trước vẫn còn mơ hồ bò về phía trước vài bước.

Một luồng sáng sắc bén khác lại lóe lên, chỉ trong chốc lát, Mục Chung Nguyệt nhìn thấy hơn mười tia sáng như mưa rào rơi xuống trên thân thể vẫn đang chuyển động của Thiểm Thực Giả.

Khi cơn mưa lưỡi dao dừng lại, vị trí của Thiểm Thực Giả chỉ còn lại những mảnh vụn rải rác trên mặt đất. Một làn sương đen dày đặc lan ra từ những mảnh vỡ và từ từ biến mất tại chỗ. Thiểm Thực Giả không thể phục hồi như cũ.

Sức mạnh hủy diệt tuyệt đối mà ngay cả kỹ năng [Vong Hài] cũng không thể ngăn chặn được.

Ánh sáng của trận triệu hồi vẫn còn lơ lửng trước mặt Hướng Tầm, anh bất lực gãi đầu: "Tôi còn chưa phát lệnh tấn công mà Ha Na..."

Có tiếng bước chân nhẹ nhàng trên tấm thảm ở hành lang, và sát thủ chỉ một chiêu đã tiêu diệt được Thiểm Thực Giả cuối cùng cũng lộ mặt.

Đó là một con thú cưng hình bọ ngựa to lớn, cao bằng con người, với những đặc điểm giống cái khá phù hợp với thẩm mỹ của con người.

Đôi mắt to, chiếc cằm nhọn và hai sợi râu thon dài hai bên đầu giống như tóc mai mềm mại.

Cơ thể gồm có hai đoạn, eo thon và lông cánh mỏng kéo dài từ bụng, giống như một chiếc váy xếp sang ở một bên.

Đôi chân thon và thẳng, chi sau cong và nhẹ nhàng kiễng lên bằng mũi chân, không chỉ mang lại sức bật mạnh mẽ mà còn khiến dáng người trở nên thanh thoát hơn.

Hai chi trước của nó là hai chiếc lưỡi hái khổng lồ với những cạnh cực kỳ sắc bén, chính chúng vừa rồi đã chém đôi cơ thể con Thiểm Thực Giả, nhưng trên lưỡi hái không hề có một vết máu.

[Tên]: Niêm Hoa Đường Lang

[Thuộc tính]: Côn trùng, hệ thép

[Cấp chủng tộc]: Quân chủ trung cấp

[Mức độ tăng trưởng]: Mức độ trưởng thành cấp 4

[Thiên phú cốt lõi]: Một nhát chém (Cấp B hệ thép)

[Giá trị năng lượng tiềm năng thông thường]: 352066P

[Giới thiệu chủng tộc]: Một dạng tiến hóa đặc biệt của Niêm Hoa Đường Lang, nó có tốc độ cực nhanh và lưỡi liềm sắc bén, có thể sử dụng nhiều kỹ năng chém khác nhau. Có sự khác biệt rất lớn giữa các cá thể đực và cái. Chỉ có con cái mới tiến hóa thành chủng tộc quân chủ. Bản năng của Niêm Hoa Đường Lang là ăn thịt ý trung nhân của nó, trong tộc hiếm có cá thể đực.

Mục Chung Nguyệt còn chưa kịp lên tiếng, Niêm Hoa Đường Lang đã nhìn chằm chằm vào cô gái loài người, sau đó với ánh mắt khẽ động, giơ lưỡi hái lên lao về phía cô.

"Đợi đã, Ha Na——"

“Két—!”  Tốc độ của Niêm Hoa Đường Lang còn nhanh hơn âm thanh, chỉ có âm thanh của một vũ khí sắc bén cắt xuyên vật nặng, Tiểu Khô Lâu đã chắn trước mặt ngự thú sư giữa lúc nghìn cân treo sợi tóc.

Một chất lỏng màu đen trào ra quanh cơ thể nó, cú chém đã chẻ đôi khúc xương đùi trong tay nó, đồng thời chém đôi cơ thể nó ra, những mảnh xương rải rác rơi xuống.

"Ellen..." Mục Chung Nguyệt bị sự thay đổi đột ngột này giật mình, vội vàng nhặt những mảnh xương rơi vãi lên.

May thay Tiểu Khô Lâu đã nhanh chóng tái tạo và lấy lại hình dáng ban đầu.

"Két, Két, Két." (Em ổn.)

"Ôi... Em đúng là!"

Hướng Tầm phát điên vì suýt chút nữa gây ra tai họa, mắng con bọ ngựa xinh đẹp này: "Không phải tôi đã nói hôm nay sẽ cùng đồng nghiệp thâm nhập bí cảnh sao? Chỉ là đồng nghiệp mà thôi! Nhân viên điều tra mới mà chúng ta đã báo cáo lần trước! Chúng ta đã đồng ý không tấn công đồng nghiệp!”

"Vo ve." Niêm Hoa Đường Lang phát ra một âm thanh trầm thấp, giống như tiếng vo ve nhẹ nhàng, đôi mắt to tròn nhìn chằm chằm ngự thú sư không hề có ý biết lỗi.

"Thật xin lỗi, Hana nhà tôi chỉ là..." Hướng Tầm gãi đầu, lộ vẻ thẹn thùng không biết giải thích thế nào.

"Mặc dù nói như vậy rất không thuyết phục, nhưng nó thật ra không có ác ý..."

"Ellen không sao thì tốt rồi." Mục Chung Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, sau đó đứng dậy, đặt Tiểu Khô Lâu đã phục hồi hình dạng ban đầu trên mặt đất.

Cô nhìn con bọ ngựa to lớn xinh đẹp và ánh mắt của thú cưng nhìn chủ nhân của mình...

Chà, thảo nào khi nghe cô đề cập đến mị ma trước đó thì Hướng Tầm lại căng thẳng như vậy, Niêm Hoa Đường Lang rõ ràng đã xem ngự thú sư là ý trung nhân.

Nhưng nghĩ đến phần giới thiệu trong sổ tay minh họa... Đàn anh Hướng Tầm đúng là một người bản lĩnh lại tàn nhẫn.

Nhắc đến sổ tay minh họa, Mục Chung Nguyệt chợt phát hiện, giá trị năng lượng tiềm năng thông thường của Niêm Hoa Đường Lang thật ra không ổn định, mới vừa rồi là 35w, nhưng bây giờ lại đang chậm rãi tăng lên, sắp đạt tới 36w.

"Hướng Tầm, thiên phú ngự thú của anh cũng có tác dụng với thú cưng phải không?" Mục Chung Nguyệt thầm nảy ra một suy đoán trong đầu.

"Đương nhiên." Hướng Tầm sửng sốt, sau đó mỉm cười muốn vỗ vai Mộ Chung Nguyệt: "Cô nhóc không tệ, cô là ngự thú sư đầu tiên nhìn thấy tình huống của Hana nhanh như vậy."  

"Thiên phú ngự thú của tôi là ức chế ham muốn. Hana luôn phải kìm nén ham muốn bản năng muốn ăn thịt tôi mọi lúc mọi nơi nên rất dễ bị ảnh hưởng bởi sự phản hồi tăng lên của thiên phú ngự thú."

"Khi nó ở cùng với tôi bên ngoài không gian ngự thú, cho dù không làm gì, giá trị năng lượng tiềm năng thông thường của nó cũng sẽ tăng lên đều đặn."

"Vo vo!" Niêm Hoa Đường Lang nhìn chằm chằm vào bàn tay sắp vươn ra của Hướng Tầm, lưỡi hái hơi giơ lên, như thể anh ta dám đưa tay ra thì sẽ chặt cho một nhát.

"Không không không, bọn tôi thật sự là đồng nghiệp!" Ngự thú sư bị thú cưng khó dễ vội vàng xua tay, định trấn an nó.

 "...Hướng Tầm, anh cũng gọi tên tôi đi." Mục Chung Nguyệt nói. Người này không thích được gọi là đàn anh, nhưng lại gọi một thiếu nữ nhỏ hơn mấy tuổi là cô nhóc, đúng là tiêu chuẩn kép. Chẳng trách Hana lại làm dữ như vậy.

 “Ừ…” Hướng Tầm thu tay lại, ho khan một tiếng để giảm bớt động tác lúng túng, không dám cử động trước cái nhìn chằm chằm của Niêm Hoa Đường Lang.

Con bọ ngựa xinh đẹp lại nhìn Mục Chung Nguyệt, những chiếc râu giống như tóc mai của nó khẽ run lên, như thể cảm nhận được mùi hương của cô gái loài người.

Nó không kìm nén sự ghen tị và cảnh giác của mình trước sự xuất hiện của một đối tượng khác giới trẻ tuổi bên cạnh ngự thú sư của mình. Đây là bản năng chủng tộc của Niêm Hoa Đường Lang, cũng giống như ham muốn mãnh liệt muốn ăn thịt ngự thú sư của mình bất cứ lúc nào.

"Két...!" Cảm thấy được ánh mắt của Hana ngày càng nguy hiểm, Ellen một lần nữa chặn trước mặt ngự thú sư, trong tay cầm một đoạn xương chân trắng nõn, chiếc xương được bao phủ bởi một lớp chất dịch lỏng đen như dầu mỏ.

Niêm Hoa Đường Lang nhìn xuống, ánh mắt chạm vào Tiểu Khô Lâu trắng nhởn này.

Mới vừa rồi lưỡi hái của nó dường như vừa cắt phải thứ gì đó... Uy lực của sinh vật nhỏ bé này quá yếu, giá trị năng lượng tiềm năng thông thường của sinh vật này chẳng bằng số lẻ của nó, không để ý sẽ không thể cảm nhận được sự tồn tại của Tiểu Khô Lâu. Chỉ cần nó muốn thì có thể một nhát cắt hộp sọ nhỏ này thành nhiều mảnh không thể ghép lại được.

Bản năng của Tiểu Khô Lâu lẽ ra phải khiến nó cảm thấy sợ hãi và tránh xa đối thủ mạnh mẽ này, nhưng nó vẫn kiên quyết ngăn cản bằng bộ xương mỏng manh và lố bịch này. Chỉ cần đối phương nhấc tay lên là có thể cắt nát người nó lần nữa thì nó cũng không hề nao núng chút nào.

Bởi vì nó muốn bảo vệ cô gái đằng sau nó… ngự thú sư của nó.

Vì vậy nó chống lại nỗi sợ hãi bản năng và mong muốn chạy trốn. Nó cố gắng hết sức để bảo vệ người ở sau lưng mình.

Sinh vật nhỏ này... thật ra cũng giống mình.

Những chiếc râu run run của con Niêm Hoa Đường Lang dịu xuống, lưỡi hái rút lại, biến thành một chi trước giống như một ống tay áo.

“Hí.” Nó quay trở lại sau lưng ngự thú sư.

Hướng Tầm hơi bất ngờ nhìn thú cưng của mình. Anh ta đã chuẩn bị tinh thần phải bỏ nhiều thời gian hòa hoãn mối quan hệ này, không ngờ Hana lại trút bỏ thái độ thù địch với Mục Chung Nguyệt nhanh như vậy.

Cô gái vừa mới trở thành ngự thú sư, còn là đồng nghiệp mới này đúng là có bản lĩnh.

"Phòng sách ở trước mặt, chúng ta phải tranh thủ thời gian." Hướng Tầm nói: "Việc canh gác xung quanh giao cho em, Hana."

 "Hí." Con Niêm Hoa Đường Lang đáp lại, lớp cánh trong suốt ở eo và bụng nó mở ra, thân hình lập tức biến mất.

Mục Chung Nguyệt thầm thở phào nhẹ nhõm, cảm giác áp bức của Niêm Hoa Đường Lang quá mạnh mẽ, dù nó không còn tỏ ra thù địch nhưng bị nó theo dõi cũng giống như bị một tảng đá lớn đè lên ngực khiến cô khó thở.

Cậu thanh niên nào đó luôn bị theo dõi bởi ánh nhìn chăm chú như vậy mà vẫn tỏ ra thoải mái không hề bị ảnh hưởng, đúng là không bình thường chút nào.

"Thật xin lỗi, Hana không phải thú cưng dễ hòa đồng. Đây là lần đầu tiên tôi cùng nhân viên điều tra khác thăm dò bí cảnh nên hơi đánh giá thấp phản ứng của nó." Hướng Tầm ngượng ngùng xin lỗi Mục Chung Nguyệt: "Nhưng nó sẽ không thật sự tấn công đồng nghiệp của tôi, tôi có thể đảm bảo điều đó.”

Mục Chung Nguyệt vừa rồi đã chú ý thấy, Hana có thể một nhát chém con Thiểm Thực Giả trưởng thành thành từng mảnh, không thể hồi phục như cũ. Nếu Hana nghiêm túc thì lưỡi kiếm có thể sẽ xuyên qua Ellen và trực tiếp chém nát mình rồi.

Ellen cũng đừng hòng tái tạo lại.

Phản ứng của Hana giống như một cử chỉ giơ tay theo bản năng. Đây là một biểu hiện bản năng chống lại một vật thể không xác định. Sát ý của Niêm Hoa Đường Lang dành cho với ngự thú sư của mình còn mãnh liệt hơn nhiều. 

"Nhưng Hana có thể sẽ ra tay với anh..." Mục Chung Nguyệt nói nhỏ. Ngay cả người ngoài như cô cũng có thể nhận ra con Niêm Hoa Đường Lang đang đè nén bản năng, nhưng Hướng Tầm lại tỉnh bơ chấp nhận như không có chuyện gì.

"Ừm, nó nhẫn nhịn nên Hana rất mạnh mẽ." Hướng Tầm đút hai tay vào túi quần, cười nói: "Đây chính là ưu điểm đáng khen nhất của nó."

Mục Chung Nguyệt liếc anh ta: "Anh không sợ một ngày nào đó nó thật sự sẽ…”  

"Không sao." Hướng Tầm không quan tâm: "Cho dù một ngày nào đó Hana thật sự không nhịn được mà ăn thịt tôi thì cũng sẽ là một cái kết tốt đẹp cho cuộc đời tôi."

Mục Chung Nguyệt : "..."

Ngự thú sư có thể lập khế ước với Niêm Hoa Đường Lang quả nhiên không phải người bình thường.

Tiểu Khô Lâu của cô vẫn tốt hơn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play