Editor: Moonliz 

Đối với Kira, lên năm ba thực ra chẳng có gì khác biệt quá lớn. 

Đối với một người đã trải qua kỳ thi đại học và bị những deadline dày vò trong cuộc sống trước như cô thì thật sự bài tập về nhà ở Hogwarts khá đơn giản. 

Miễn là bạn có thể kiềm chế bản thân không dùng kiến thức vật lý, hóa học để phân tích những phép thuật kỳ diệu đó.

Kỳ nghỉ hè cũng chẳng có gì đặc biệt, ngoại trừ lá thư tình từ Percy khiến cô hơi bất ngờ. 

Kira không phải chưa từng nhận được thư tình, nhưng Percy lại là một nhân vật có tí trọng lượng trong cốt truyện gốc, điều này hiếm khi khiến cô cảm thấy khó xử – cụ thể là trong việc chọn từ ngữ để từ chối. 

Cuối cùng, cô sử dụng lý do "học hành bận rộn" cộng với "anh sắp bước vào kỳ thi OWL".

Lý do học hành bận rộn và không muốn yêu đương thường là cái cớ lúc hiệu quả lúc không. Một số người sẽ thắc mắc tại sao một cô gái xinh đẹp như Kira lại chỉ tập trung vào học hành, nhưng kiểu người như Percy thì ngược lại, dễ dàng hiểu và thậm chí còn phân tích quá mức. 

Ngay cả khi Kira không thực sự thích họ – ý là kiểu thích nam nữ. 

Nói riêng về Percy, Kira cũng từng đọc qua không ít fanfic về anh ấy, cả BG lẫn BL đều có, chưa kể những nhân vật khác. Vì thế, ý tưởng yêu đương với nhân vật trong cốt truyện… 

Thành thật mà nói, hơi kỳ quặc. 

Dẫu vậy, Kira vẫn có ấn tượng tốt với Percy – một nhân vật sẽ đạt 12 chứng chỉ O trong tương lai và quay lại với gia đình Weasley trong trận chiến lớn một cách hài hước. 

Buổi lễ khai giảng năm nay – Kira thường gọi lễ phân loại của Hogwarts như vậy – chào đón cậu bé vàng nổi tiếng, Harry Potter. 

Tất nhiên, sau khi mỗi người được phân loại, Kira luôn vỗ tay rất nghiêm túc. Các bạn cùng nhà Slytherin ngồi bên cạnh cũng đã quen với sự "lập dị" của cô. 

Một phần lý do là vì khi quay lại phòng sinh hoạt chung, phiên bản đáp án tiêu chuẩn cho bài tập hè của Kira sẽ được cung cấp trong vòng 10 phút. Những ai cần có thể sao chép mang về. 

Kira cảm thấy hôm nay mình khá ổn. Khi nhìn thấy Harry lần đầu trên tàu, cô đã không kiềm được sự phấn khích. 

Ngọn lửa hỗn loạn và bồn chồn dường như bắt đầu nhen nhóm, khiến cô không dám ở lại lâu. 

Cô hy vọng trạng thái này sẽ xuất hiện muộn hơn một chút, tốt nhất là khi gặp khó khăn trong học tập về phép thuật hoặc đến kỳ thi hay giải đấu quan trọng.

Rối loạn lưỡng cực. 

Đôi khi căn bệnh này được gọi là "bệnh thiên tài". Từ Van Gogh đến Nghiêm Ca Linh đều là những người mắc bệnh này. 

“Trường mình lại có giáo sư mới kìa.”

Cô bạn cùng phòng của Kira, Christine, chọc chọc vào cô, chỉ về phía bàn giáo viên, nơi giáo sư Quirrell đang quàng khăn tím trò chuyện với Snape. 

Có lẽ hiệu trưởng Dumbledore đã cử Snape ở gần để giám sát Quirrell? 

Cô tùy tiện suy đoán, lại cảm thấy tò mò không biết Quirrell, trước đây từng là giáo sư môn Muggle học ở Hogwarts đã từng như thế nào. Chắc chắn hình ảnh trước đây của ông ta rất khác so với dáng vẻ nhợt nhạt, nói lắp bắp hiện tại. 

Trong bài phát biểu nhỏ sau bữa ăn của hiệu trưởng Dumbledore về những điều như khu Rừng Cấm hay hành lang tầng bốn, Kira đều chăm chú nghe rồi vỗ tay với một nụ cười luôn trên môi, thậm chí còn chạm mắt với hiệu trưởng Dumbledore ở trên bục. 

Đôi mắt xanh nhạt của vị hiệu trưởng già gửi lại một tia vui vẻ. 

Wow, thật dễ thương! 

Kira đột nhiên nghĩ vậy. Hiệu trưởng Dumbledore với áo chùng đầy sao, bộ râu buộc nơ bướm mỉm cười với cô – đỉnh cao của việc "đu idol" không gì hơn thế này.

Có lẽ cô là học sinh Slytherin vỗ tay lâu nhất, điều này khiến chủ nhiệm nhà của cô, Snape, tỏ ra không hài lòng rõ ràng. 

Snape khẽ lườm Kira một cái, nhưng cô gái với mái tóc vàng nâu vẫn giữ nụ cười chân thành trên gương mặt. 

Thôi được rồi, hắn nghĩ. Hắn đã quen với việc trong nhà mình có một học sinh kỳ quặc nhưng lại dễ mến như vậy. 

"Kỳ nghỉ hè thế nào?"

Huynh trưởng của nhà Slytherin dẫn đầu đoàn người, nhưng đội trưởng Quidditch Marcus Flint lại tụt xuống hàng của năm ba. Anh ấy đi đến bên cạnh Kira, hỏi với giọng khàn đặc. 

Kira biết thực ra anh ấy muốn hỏi rằng liệu cô có tập luyện Quidditch nghiêm túc trong kỳ nghỉ hè hay không, bởi cô đã trở thành một trong những Truy cản của đội từ năm hai.

Không ai tin rằng một cô gái với đôi tay mảnh mai như cô lại có thể đảm nhận vai trò Truy cản trong Quidditch, cho đến khi cô nhiều lần tung gậy đánh những quả Bludger mạnh mẽ và đầy uy hiếp trong các trận đấu. 

Không giống như các Truy cản truyền thống, hay chiến thuật cũ của Slytherin, Kira hiếm khi đánh quả Bludger trực tiếp vào người đối thủ. 

Thay vào đó, cô thường ép họ phải đổi hướng, hoặc khiến những cú bắt bóng tưởng chừng sắp thành công bị phá vỡ, đưa bóng đến gần vị trí của các cầu thủ Slytherin. 

Điều này thực sự khó hơn so với việc đánh trực tiếp vào người đối thủ, nhưng đội trưởng trước đây không hài lòng với chiến thuật đó. Chị ấy cho rằng Kira nên quyết liệt hơn, phải đối xử với đối thủ như đang quét sạch lá khô trên đường. 

Đội trưởng mới là Marcus thì chấp nhận điều đó rất tốt. Dù anh ấy không yêu cầu những Truy cản khác làm tương tự, nhưng Marcus có một lý do chính đáng: Ai bảo kỹ năng của họ không bằng Kira? 

Mà thực ra, ở Hogwarts, không ai vượt qua được Kira – ai cũng biết điều đó. 

Đặc biệt là trận chung kết với Hufflepuff vào năm ngoái, chỉ với một cú đánh Kira đã dùng quả Bludger phá hỏng chiến thắng tưởng như đã trong tầm tay của Hufflepuff. 

Tầm thủ của họ sắp bắt được quả Snitch vàng, nhưng quả Bludger lại đập trúng quả Snitch đang bay gần cột gôn, làm cánh của nó méo mó. Cuối cùng, quả Snitch loạng choạng rơi vào tay Tầm thủ của nhà Slytherin. 

Bình luận viên tuyên bố rằng anh ta nghe thấy tiếng thở dài của quả Snitch vàng.

Kira nghĩ rằng bình luận viên chỉ đang nói nhảm. 

"Nếu em có thể duy trì phong độ đỉnh cao của mình." Marcus nói: “Thì căn bản các nhà khác không thể địch lại được.” 

Theo thông tin Marcus thu thập được, Hufflepuff và Ravenclaw tạm thời không có ý định thay đổi Truy cản, vì hiện tại họ cũng không tìm được ai giỏi hơn để thay thế.

Còn Gryffindor thì sao? À, Truy cản trước đó của họ đã tốt nghiệp, và hiện tại đội vẫn đang vất vả tìm người kế nhiệm. Nghe nói Truy cản dự bị cũ đã cãi nhau với Oliver Wood và không chịu nhượng bộ. 

Mặc dù Marcus không quan tâm lắm, nhưng anh ấy cũng nghe ngóng được vài tin đồn. Có vẻ như Truy cản dự bị đó thích một cô gái, nhưng cô gái đó lại đi tỏ tình với Wood, và nhận được câu trả lời: “Tình yêu đích thực của tôi là cây chổi và Quidditch.” 

Marcus rất thích kể lại những tin tức này cho Kira nghe, đặc biệt là thêm mắm thêm muối về việc gán cho Wood cái mác "gã đàn ông cặn bã" khi có cùng lúc hai “tình yêu đích thực.” 

Wood: “???” 

Kira mỉm cười đáp: “Em nghĩ chúng ta sẽ là đội mạnh nhất đấy. Trong kỳ nghỉ hè, em và anh trai đã chăm chỉ luyện tập. Cedric còn nói rằng hy vọng em có thể bớt khắt khe hơn với quả Snitch vàng.” 

Dù Marcus rất tự tin, nhưng anh ấy cũng phải thừa nhận rằng Cedric mạnh hơn Tầm thủ của đội họ một chút. 

Điều tệ hơn là Cedric hiện chỉ mới học năm bốn, trong khi sau năm nay Tầm thủ của họ sẽ tốt nghiệp. 

Marcus tuyệt đối không cho phép đội của mình rơi vào tình cảnh "già cỗi" như Gryffindor. 

Ít nhất là khi anh ấy còn làm đội trưởng.

“Nếu năm nay vẫn có thể giành được chức vô địch Quidditch, thì khả năng chiến thắng Cúp Nhà lại tăng thêm chút nữa.” 

Sau khi Marcus rời đi, Christine, bạn cùng phòng của Kira, đếm ngón tay tính toán. Nhà Slytherin của họ sắp sửa đạt được thành tích bảo vệ chức vô địch Cúp Nhà lần thứ bảy liên tiếp. 

Kira gật đầu, mặc dù cô nghĩ đến nguyên tác, nơi mà cuối cùng nhờ số điểm thưởng thêm của bộ ba Harry đã khiến Gryffindor lật ngược thế cờ và giành chiến thắng. 

“Tớ sẽ cố gắng kiếm thêm điểm mà!” 

Christine hài lòng nhìn ánh mắt đầy nhiệt huyết của Kira. Là bạn cùng phòng của Kira, Christine cũng gánh trên vai sứ mệnh mà các huynh trưởng giao phó: cổ vũ động viên Kira – người đã giành danh hiệu học sinh đứng đầu năm và vua ghi điểm trong hai năm liên tiếp. 

Ký túc xá của Slytherin nằm dưới lòng đất. Dù cùng nằm ở tầng hầm như phòng học môn Độc dược, nhưng để đến được đó, họ vẫn phải leo lên rồi lại leo xuống hai cầu thang. 

Kira đang phát bài tập hè trong phòng sinh hoạt chung của Slytherin, thì cánh cửa ký túc xá bằng đá đột ngột mở ra. Ban đầu, chẳng ai để ý, vì mọi người đều đang mải mê kể chuyện vui trong kỳ nghỉ với bạn bè của mình. 

Chỉ đến khi những học sinh đang vội vàng sửa bài luận cảm thấy một bóng đen phủ lên mình, mọi người mới nhận ra người bước vào chính là chủ nhiệm nhà của họ.

Trong khoảnh khắc, bất kể là những học sinh đang nằm dài trên ghế sofa hay những kẻ học dốt đang cắm cúi viết bài trên bàn, tất cả đều lập tức đứng bật dậy, đồng thanh chào: “Thưa Giáo sư Snape!” 

Là ngày đầu tiên sau khai giảng, Giáo sư Snape cũng không muốn mắng mỏ ai, càng không muốn phải viết lệnh phạt cấm túc để "dạy dỗ" đám học sinh hay gây rắc rối này. 

Kira đang ngồi gần lò sưởi là người cuối cùng ngẩng đầu lên nhìn. Cô đứng dậy, vui vẻ vẫy tay chào chủ nhiệm nhà.

Wow! Là Snape phiên bản năm nhất trong Harry Potter! 

Snape chẳng hiểu nổi vì sao Kira lại vui đến thế khi nhìn thấy mình, nhưng lần này, hắn đến đây chính là để tìm cô. 

“Trò Diggory, đi theo tôi.” 

Giọng hắn trầm, không thể nói là mềm mại dễ nghe, nhưng lại có sức xuyên thấu kỳ lạ, có lẽ là do khí thế đặc trưng của chính bản thân hắn. 

Mọi người trong phòng đều thở phào nhẹ nhõm. Có lẽ do hội chứng mở đầu năm học, nhưng phản xạ đầu tiên của tất cả đều là: “À, thì ra chỉ tìm Kira thôi, vậy thì không sao cả.” 

Học sinh nhà Slytherin không đông như các nhà khác, nên Kira chẳng phải tốn chút sức lực nào để len qua đám đông mà bước tới chỗ Snape. 

Kira rất nhạy bén, không hỏi Snape về lý do gọi mình đi, mà thay vào đó, cô vui vẻ trò chuyện: “Giáo sư, em nghe nói nếu nhà mình giành được Cúp Nhà năm nay, thì thầy sẽ trở thành chủ nhiệm nhà đầu tiên dẫn dắt một nhà vô địch liên tiếp bảy năm liền!” 

Snape cảm thấy hơi tự hào, bởi hắn đã dành rất nhiều tâm huyết để vực dậy nhà Slytherin, từ sau cuộc chiến và trở nên bị cô lập, thành một nhà đầy sức mạnh như hiện tại. 

Họ trò chuyện, và Snape thậm chí còn cố tình giảm tốc độ bước đi để Kira theo kịp. 

Sau khi trở lại phòng sinh hoạt chung, Kira đã cởi chiếc áo choàng ra. Đêm cuối hè không quá lạnh, nên cô chỉ mặc một chiếc sơ mi phong cách của nhà Slytherin khi bước ra ngoài. 

Có lẽ vì gió thổi qua, lớp vải mỏng manh ôm sát người, khiến Snape để ý thấy, qua một mùa hè, Kira dường như gầy hơn so với học kỳ trước. 

Thông thường, hắn ít khi quan tâm đến đời sống cá nhân của học sinh, nhưng lần này, việc hắn gọi Kira đến lại liên quan phần nào đến điều đó, nên hắn hỏi: “Bây giờ trò đang đọc sách gì?” 

Kira cầm quyển sách dày cộp trên tay, thực chất là tập hợp tất cả các số cũ của Tạp chí Phép thuật học mà cô đã đặt mua. Cô đưa sách cho Snape xem qua. Hắn lật vài trang đầu, nhận ra những phần đã được đọc qua đều có ghi chú cẩn thận. 

Nét chữ mảnh mai ghi lại suy nghĩ và cảm nhận của chủ nhân, cùng với — 

"Thay vì vẽ nguệch ngoạc vô nghĩa lên trang sách, có lẽ cô nên lấp đầy đầu óc bằng những thứ vô nghĩa, nhét vào đó một chút kiến thức thực sự hữu dụng hơn."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play