Gà gáy báo hiệu bình minh, tiếng chim bay xa tận trời xanh.
Trước khi qua đời, phụ thân Đỗ Dư Mân đã dặn dò, hy vọng con trai có thể sống một cuộc đời tự do tự tại, không lo âu, không vướng bận, cứ thế mà vui vẻ sống qua ngày.
Đỗ Dư Mân mắt lạnh nhìn xuống, trong lòng chỉ duy trì cảm giác đó trong ba giây, rồi rất nhanh khôi phục vẻ bình tĩnh vốn có.
Ánh mắt của cậu lóe lên một tia cười, nhẹ nhàng cất lời hỏi: “Lương lão sư vừa rồi nói gì vậy? Em không nghe rõ.”
Lương Hoài Du cũng mỉm cười ôn hòa: “Đỗ Dư Mân, tự Vân Dật. Từ nhỏ kiêu dũng, giỏi cưỡi ngựa bắn cung, tinh thông binh pháp, tài năng xuất chúng. Vào triều, gia nhập quân ngũ. Một lần chỉ huy quân đội đánh bại địch tại Nhạn Môn, bắt sống hàng ngàn tù binh. Sau đó, bình định loạn quân ở Liêu Hà, đơn độc một mình xâm nhập doanh trại địch, giết chết kẻ phản bội, chấm dứt cuộc nổi loạn.”
Giọng nam nhân hơi cong lại một chút: “Tuy nhiên, công lao quá lớn khiến đế vương có lòng nghi ngờ. Dư Mân nhận mật chiếu, bị mai phục trong một trận chiến tại quan ải. Tướng quân liều mình trong vòng vây, tổn thất quân lính và tướng sĩ. Kẻ nịnh thần mưu phản, đế vương ban rượu độc. Cuộc đời Dư Mân, tuy ngắn ngủi nhưng vĩ đại; lòng trung thành và danh tiếng công lao sẽ được dân chúng nhớ mãi.”
Đỗ Dư Mân nghe về cuộc đời mình mà không chút thay đổi sắc mặt, như thể không có gì làm lay động.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT