Đỗ Dư Mân nói lời tạm biệt với cô bé xong, bước đến bên cạnh Lương Hoài Du, theo thói quen cắm lại chiếc bút máy vào túi áo hắn.
Lương Hoài Du cong môi, nửa cười nửa không: “Cậu dùng rất thuận tay đấy nhỉ?”
Hắn vốn tưởng thiếu niên sẽ quay lại với vẻ dỗi hờn, nhưng chờ một lúc lâu, chỉ thấy cậu khẽ ngẩng lên, mỉm cười với hắn.
“Cảm ơn.”
Ánh nắng ban mai nhàn nhạt phủ lên gò má Đỗ Dư Mân, hòa vào đường nét gầy gò của cậu, ánh lên một chút dịu dàng mơ hồ. Cậu lặng lẽ đưa tay kéo cửa xe.
Lương Hoài Du thoáng ngẩn người trong chốc lát, ánh mắt dừng lại nơi cổ tay trắng trẻo vừa chạm vào tay nắm cửa đã lập tức rút lại. Sau đó, hắn cong môi, cười lười nhác.
“Vừa rồi cậu để lại số cho cô bé kia à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT