Đỗ Dư Mân không hiểu vì sao Lương Hoài Du cứ làm mình nổi giận, nhưng công việc là công việc cậu vẫn phải hoàn thành phải hoàn thành.
Đỗ Dư Mân cong mắt, nở một nụ cười như có như không nói với người đàn ông đang ngồi trước mặt: “Cảm ơn thầy Lương, thật ngại vì đã khiến thầy phải đích thân đến đón tôi.”
Cậu kéo dài âm cuối, giọng điệu nhẹ nhàng, lưu luyến như cái móc nhỏ, khiến lời cảm ơn vốn dĩ rất đứng đắn bỗng dưng mang theo một tầng ám muội khó nói nên lời.
Nửa khuôn mặt Lương Hoài Du đều ẩn trong bóng tối, không rõ lắm biểu tình: “Ngồi đi.”
Nói với ngữ điệu lười biếng.
Đỗ Dư Mân hít sâu một hơi, mỉm cười ánh mắt dừng lại ở bàn tay bị thương đầy vết xước, sau đó mới chậm rãi thu hồi ánh nhìn.
Làm sao mà không đau chết được chứ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT