Doanh Trần đã chứng minh được điều mình nói.
Tối hôm đó, anh gọi bạn bè đến.
Căn cứ huấn luyện không chỉ mở sân huấn luyện cho cơ giáp đơn binh, mà còn miễn phí mở cả phòng cải tạo và giường bảo dưỡng cơ giáp, cung cấp dịch vụ bảo dưỡng cơ bản cho học viên.
Nhưng cái gọi là “miễn phí không phải lúc nào cũng tốt”, tay nghề của những nhân viên bảo dưỡng này tuy không tệ, nhưng hiếm khi có chứng chỉ cơ giáp sư cao cấp. Với những cơ giáp quá cao cấp, họ thậm chí không dám mở ra ———— nhìn chung, chắc chắn không đáng tin cậy bằng Bạch Sa và Doanh Trần.
7 giờ tối, Doanh Trần đẩy chiếc xe đẩy chất đầy đồ nghề, chậm rãi tiến vào phòng đỗ cơ giáp.
Đi theo sau anh là một thiếu niên với mái tóc rối bù, quần áo có phần xộc xệch, vẫn còn ngái ngủ, mới đi được bảy bước đã ngáp ba cái.
"Này, cậu gọi tôi đến đây làm gì vậy?" Thiếu niên nói, ba chiếc khuyên tai trên tai phải phản chiếu ánh sáng bạc theo động tác của cậu ta, “Cậu và người của trường quân đội Thiên Quyền có thân thiết gì đâu…… Dù có sửa cơ giáp giúp người ta lấy tiền, nhưng cậu không lo những đơn hàng tương tự nữa à? Cái người nào đó chuyển chức tạm thời, cứ thế cướp mất vị trí của cậu, cậu thật sự không thấy phiền gì sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play