Chương 3
Dương Diệp nhớ rằng nguyên chủ cũng có một mẫu đất, chỉ là đều do đại ca giúp hắn quán xuyến, hàng năm giúp trồng, giúp thu hoạch, sau đó đem nông sản đi đổi lấy tiền, tiền tiết kiệm được thì dùng để mua đồ dùng học tập cho nguyên chủ. Người đại ca này, theo Dương Diệp thấy thì cũng đối xử với nguyên chủ khá tốt, trước khi A Hỉ vào cửa, ngay cả cơm nước của hắn cũng đều do nhà đại ca đưa sang.
Bây giờ hắn đã chiếm lấy thân thể của nguyên chủ, chỉ có thể sống nhờ thân phận này, hắn không có ý định đi theo quỹ đạo của nguyên chủ mà sống, hắn sẽ sống theo ý mình, tuyệt đối không thể trở thành một người chỉ biết há miệng chờ sung.
Lúc này, tại ruộng đậu mênh mông, khá nhiều dân làng đã bắt đầu bận rộn. Ngô Vĩnh Lan còng lưng, thoăn thoắt gặt đậu trên ruộng của Dương Diệp, đôi tay thoăn thoắt vung lên vung xuống, người bình thường không ai bì kịp.
Nàng cũng tự tin với tay nghề này của mình, nhà mẹ đẻ nàng làm đậu phụ, phương thức kiếm tiền chỉ truyền cho đàn ông trong nhà, không truyền cho phụ nữ. Nàng không học được tay nghề làm đậu phụ, nhưng lại học được kỹ thuật gặt đậu rất tinh thông.
Việc đồng áng vừa tốn sức lại vừa nhàm chán, mấy bà mấy cô trong làng ghen tị với tay nghề gặt đậu của Ngô Vĩnh Lan, ngày thường chỉ có thể mượn cớ khen Dương Diệp là người đọc sách để chế nhạo Ngô Vĩnh Lan vài câu cho đỡ buồn.
Ngô Vĩnh Lan ngoài mặt không nói gì, về nhà lại khóc với chồng vài lần. Dương Thành thấy mấy thím mấy mợ nói chuyện của Dương Diệp là lại muốn mở miệng mắng người, đàn ông lên tiếng luôn có vài phần uy nghiêm, huống hồ chuyện nhàn thoại không đau không ngứa của phụ nữ mà bị đàn ông hung hăng xen vào thì cũng chẳng còn thú vị gì nữa, dần dần mọi người cũng không dám dùng chuyện của Dương Diệp để trêu chọc Ngô Vĩnh Lan nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT