Chương 2
Dương Diệp thừa nhận rằng mình thường rất vô tình, thậm chí là khắc nghiệt trong cách đối xử với tình cảm. Trước đây khi còn là giáo sư ở trường đại học, vì tuổi trẻ và ngoại hình xuất chúng, cộng thêm kiến thức uyên thâm trong giới học thuật, số lượng sinh viên nam nữ đưa thư tình cho hắn không đếm xuể. Sau khi bị từ chối, nhiều người vẫn không biết điều mà dai dẳng quấy rầy, lâu dần hắn quen với việc dập tắt ảo tưởng của người khác một cách triệt để.
Hắn biết rằng vì bóng ma tâm lý về tình cảm, hắn không thể cho người khác bất cứ điều gì. Thay vì để người khác nuôi dưỡng những ảo tưởng không thể thành hiện thực, thì chịu đau một lần còn hơn đau dai dẳng.
Sau khi đã nói rõ mọi chuyện, A Hỉ liền chuyển sang phòng khác ngủ, sự biết điều của thiếu niên khiến trong lòng Dương Diệp nhẹ nhõm hơn không ít.
Nằm trên chiếc giường ván gỗ cứng đờ, đắp tấm chăn không mấy mềm mại, nghĩ rằng dưới cùng một mái nhà còn có một phu lang trên danh nghĩa của mình, hắn liền không tài nào ngủ được.
Hắn nhìn chằm chằm vào đỉnh màn, suy nghĩ trôi dạt rất xa, không biết từ lúc nào mà lại nhớ về những hồi ức tồi tệ nhất trong sâu thẳm ký ức.
Lúc nhỏ, hắn được bảo mẫu chăm sóc. Cha mẹ hắn đều là những nhân vật huyền thoại trong giới của mình, bận rộn với công việc riêng, rất ít khi có thời gian bên nhau. Vào những dịp lễ tết hiếm hoi cả nhà được tụ họp, hai người lại chỉ toàn cãi vã, từ nhỏ hắn đã chán ghét môi trường gia đình như vậy, cảm thấy không có cha mẹ thì một mình còn thanh tịnh hơn nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT