"Có phải do bị ướt mưa hôm đó nên mới cảm lạnh không? Có biểu hiện gì không ạ?" La Thường mở cánh cửa dẫn vào phòng thuốc, chuẩn bị lấy thuốc cho Hàn Trầm.
"Biểu hiện không rõ lắm, lúc nãy ông gọi điện thoại cho nó, nghe giọng nói không ổn, hỏi nó mới bảo bị cảm." Ông cụ Hàn nói.
"Ông phải mua thuốc cho nó, để nó tự mua nó sẽ không mua đâu. Nó luôn nghĩ bản thân khỏe mạnh, chịu đựng một chút là qua, thế thì sao được? Người như nó hiếm khi ốm, mà đã ốm thì còn nghiêm trọng hơn người khác." Nhìn qua ông cụ còn rất lo lắng.
Bình thường, chưa gặp mặt, La Thường không tùy tiện lấy thuốc cho người khác. Nhưng ông cụ Hàn lại không hỏi rõ ràng, giờ bảo ông gọi điện thoại cho cháu trai, cũng không chắc có liên lạc được không.
La Thường suy nghĩ một lúc, kéo ngăn kéo ra, lấy một hộp thuốc trị cảm lạnh phong hàn, đưa cho ông cụ Hàn, nói: "Không rõ triệu chứng của anh Hàn, cháu không thể kê đơn, cứ dùng hộp thuốc này trước đi. Nếu không có bệnh gì khác, chắc không sao đâu."
Ông cụ Hàn cầm hộp thuốc, nói: "Được rồi, nếu nó vẫn không khỏe, ông sẽ bảo người đưa nó về."
Ông cầm thuốc đi tìm người, chắc là để người ta mang thuốc đến đại đội chỗ cháu trai mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play