Một lát sau, La Thường đẩy túi thuốc về phía cô ấy, lại nhắc lại cách sử dụng thuốc cho cô ấy.
Nói xong, Lương Kiều định đi, nhưng lúc này có một nhóm người vào phòng khám, nhóm người này vừa vào liền muốn quỳ xuống trước mặt La Thường, vừa khóc vừa cảm ơn. Lương Kiều không biết chuyện gì xảy ra, nên lùi sang bên tường, sợ chắn đường bọn họ.
“Bác sĩ La, cảm ơn bác sĩ, cảm ơn bác sĩ thật nhiều, bác sĩ chính là ân nhân của gia đình chúng tôi, cũng là ân nhân của Tiểu Vũ.”
Vợ chồng tiệm tạp hóa đối diện đều đến, Uông Thúy lau nước mắt nói với La Thường: “Tiểu La, cháu chính là ân nhân của Tiểu Khiết, để bọn họ quỳ xuống cũng là chuyện nên làm.”
La Thường bất lực đỡ vợ chồng bọn họ dậy, nói: “Tìm được con là tốt rồi.”
Cô đã nghe tin Hàn Trầm và các cảnh sát tìm được con của Tiểu Khiết, còn từng nói với Uông Thúy là đừng để gia đình gióng trống khua chiêng đến đây. Nhưng gia đình quá xúc động, không nghe lời khuyên, vẫn đến.
Cô khuyên nhủ thêm vài câu, ông cụ Hàn cùng những người khác cũng ở bên cạnh khuyên nhủ, một lúc sau, vợ chồng bọn họ mới đứng dậy, lại cảm ơn rối rít, còn nói muốn để đứa bé nhận La Thường làm mẹ nuôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play