Hôm qua Tạ Minh Trạch cho tổng quản thái giám năm ngàn lượng, hôm nay xoay tay đã kiếm được mười vạn lượng.
Tâm trạng không cần nói cũng biết là tốt đến mức nào. Đếm xong ngân phiếu, nhét vào trong ngực, ngẩng đầu lên liền nhìn thấy vị phu quân hờ cách đó vài mét, cười tủm tỉm nói: “Phu quân, hôm nay chàng muốn mua gì cứ việc mua, ta trả tiền!”
Chúng ta có tiền, cứ việc mua sắm thỏa thích.
Từ khi trong cung về, tâm trạng Chử Lệ vẫn luôn bị đè nén, lúc này nhìn thấy ánh mắt Tạ Minh Trạch sáng ngời như sao, mây đen u ám đè nén trong lòng lập tức tan biến, khóe miệng hắn không tự chủ được cong lên: “Được, hôm nay ta được nhờ phúc của phu nhân rồi.”
Tạ Minh Trạch cũng không ngại hắn chiếm tiện nghi mình: Gọi phu nhân thì cứ phu nhân, vốn dĩ lúc hắn diễn kịch cũng suốt ngày gọi hắn là phu quân.
Lệ Tứ ở bên cạnh nhìn mà cảm động đến mức hai mắt rưng rưng: Quả nhiên vẫn là phu nhân có cách, vương gia cười rồi!
Đã bao lâu rồi vương gia không có cười như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT