Tạ Minh Trạch nghe Chử Lệ tra hỏi từng câu từng chữ, trong lòng vẫn rất bình tĩnh. Ngay từ lúc trả lời Tạ Ngọc Kiều hắn đã biết Chử Lệ nhất định sẽ nghi ngờ.
Nhưng Tạ Ngọc Kiều cũng chẳng lo lắng việc mình bại lộ mà ngu ngốc nói ra thì hắn còn sợ cái gì? Hơn nữa việc trùng sinh có lẽ nói ra cũng chẳng ai tin, chẳng ai dám đoán mò về hướng đó.
Cho nên Tạ Minh Trạch áy náy vì lại lấy phu quân hờ ra làm lá chắn, còn diễn xuất khoa trương như vậy. Hắn tự hỏi bản thân có nên đổi người khác để diễn kịch hay không.
Tạ Minh Trạch mở to mắt, vẻ mặt ngơ ngác: “Chuyện này….thật ra ta cũng không biết sao muội ấy lại biết ta đưa vòng hạt cho Ninh tiểu thư nữa, chẳng lẽ là muội ấy…cho người theo dõi ta sao? Biết hai ngày nay ta có tiếp xúc với Ninh tiểu thư, ta lại nói đưa chuỗi tràng hạt cho một cô nương nên muội ấy mới liên tưởng đến sao? Nhưng đó chỉ là một chuỗi hạt bình thường, cũng không hiểu sao muội ấy lại để ý như vậy, thật kỳ lạ !”
Chử Lệ nhìn Tạ Minh Trạch hồi lầu, cuối cùng phát hiện bản thân chẳng nhìn ra được gì.
Chử Lệ hỏi tiếp nữa: “Nhà bếp là sao? Sao tự nhiên lại bốc cháy dữ dội vậy? Có bị thương không?”
Tạ Minh Trạch lắc đầu: “Không có, ta không sao. Là ta cố ý, mấy ngày nay nhị muội cứ đến tìm ta, ta cảm thấy muội ấy không có ý tốt mà là cố ý chọc tức ta, cho nên ta mới dội nước ướt hết củi. Muội ấy không biết nhóm lửa, tự nhiên vừa châm lửa liền bốc khói.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play