Ngồi trên xe ngựa đến chùa Tông Quang, tâm trạng Tạ Minh Trạch có phần phức tạp, đặc biệt là khi nhìn thấy Chử Lệ đối diện không thể động đậy được.
Hắn là một vị vương gia lại đang bị bệnh, không ở trong phủ dưỡng thương cho tốt, chạy loạn ra ngoài làm gì? Chùa Tông Quang cách hoàng thành không xa nhưng cũng không gần, hơn nữa hắn chỉ mang theo vài người, chẳng lẽ không sợ vạn nhất Chử Dần Đế thấy hắn trúng độc chưa chết liền phái cao thủ đến, như vật hắn chẳng phải con cá bị vạ lây hay sao?
“Phu nhân đói bụng rồi sao? Trong ngăn kéo có bánh ngọt của Nhất Phẩm Trai có thể dùng tạm.” 
Chử Lệ vốn đang nhắm mắt dưỡng thần, thân thể vẫn không có cảm giác chỉ có đầu là có thể cử động cho nên không có cách nào làm việc khác.
Kết quả từ lúc ra khỏi thành đến giờ đã được nửa canh giờ, đối phương đã nhìn về phía hắn không dưới mười lần.
Không nhịn được, vậy thì không cần phải nhịn nữa, cho y chút việc để làm.
Tạ Minh Trạch lúc này oán thầm không thôi, ừ một tiếng. Kết quả khi kéo ngăn kéo ra phát hiện trong ngăn kéo có rất nhiều ngăn bí mật, mỗi ngăn đều có rất nhiều đồ ăn vặt đủ loại: ??? Lệ Tứ không phải nói nghèo sao? Nhiêu đây chắc cũng phải mười mấy lượng bạc rồi?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play