Chử Lệ trên mặt vẫn không biểu cảm gì: “Thần y khi nào thì chữa trị cho ta?”
Tạ Minh Trạch không muốn kéo dài thêm nữa, cũng không muốn tiếp tục đút cơm, tắm rửa cho Chử Lệ nên nói: “Sau khi trời tối, nếu phu quân có thể làm được những gì ta vừa nói, sau đó tìm được một nơi kín đáo để thần y chữa trị thì có thể bắt đầu.”
Chử Lệ ừ một tiếng, nhìn Lệ Tứ đang có chút bất an: “Đi sắp xếp đi.”
Tạ Minh Trạch nhẹ nhàng thở ra một hơi, lúc hoàn hồn lại phát hiện ánh mắt của Chử Lệ đang dừng trên người mình, Tạ Minh Trạch mỉm cười đáp lại. Cho dù hắn có nghi ngờ thế nào, chắc chắn cũng không ngờ được hắn biết y thuật, hơn nữa còn cao minh hơn cả những người ở Thái y viện.
Lệ Tứ làm việc rất hiệu quá, phòng ốc gì đó rất dễ tìm, huống chi trong cái sân này có không ít phòng trống. Toà nhà này tuy nhỏ nhưng có hậu viện, bởi vì trong phủ không có nữ chủ nhân cho nên hậu viện đều trống.
Lệ Tứ dọn dẹp một gian trong số đó, cách chủ viện hơi xa, thêm nữa Lệ vương phủ cũng không có bao nhiêu người, rất yên tĩnh.
Chưa đến tối đã sắp xếp ổn thoả, Tạ Minh Trạch cũng không vội, đợi đến khi trời sắp tối thì bảo Lệ Tứ đẩy Chử Lệ đến hậu viện, đặt hắn lên giường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play