Giọng nói của Chu cữu cữu đột nhiên dừng lại, ông ấy ngơ ngác nhìn Tạ Minh Trạch, như thể ông ấy không hiểu ý của Tạ Minh Trạch chút nào. Một lúc lâu sau, toàn thân ông ấy run rẩy, sau khi tuyệt vọng, trong mắt ông ấy hiện lên vẻ ngây ngất, ông ấy ôm lấy cánh tay Tạ Minh Trạch: "Minh, Minh nhi, con nói thật à? Con không phải là đang đùa với ta chứ?" Ông ấy không chịu nổi cú sốc nào nữa, chỉ cần nghĩ đến việc con trai có thể sẽ mãi mãi rời xa, ông ấy người đầu bạc phải tiễn kẻ đầu xanh…
Tạ Minh Trạch không nói gì: “Chỉ có khả năng thôi, nhưng con chắc chắn 70%. Con chỉ không có quá nhiều hy vọng, nhưng con nghĩ, Thanh biểu ca đã như vậy rồi, chi bằng đánh cược một lần, còn nước thì còn tát.”
Chu cữu cữu quá kích động, lời nói có chút không mạch lạc: "Đúng vậy, Minh nhi nói đúng, chỉ cần có hy vọng thì sẽ làm được, là có ngự y khác y thuật cao minh hơn sao?”
Tạ Minh Trạch lắc đầu: “Chỉ sợ các thái y trong cung cũng không giúp được gì, người con biết là một vị thần y, nhưng người ta đã lâu không chữa bệnh cho người khác, con cũng chỉ tình cờ gặp được. Trước đây vị thần y đó nợ con một ân tình, nếu con đi nói với anh ta, thần y hẳn là đồng ý đến ra tay giúp Thanh biểu ca lần này. Tuy nhiên, thần y tính tình kỳ quái, sớm đã thề không chữa bệnh cho người khác. Đã nhiều năm như vậy rồi, chuyện này không ai có thể biết ngoại trừ cữu cữu và con, không những thế, sau khi Thanh biểu ca tỉnh lại, cữu cữu cũng phải giữ bí mật với huynh ấy, cho dù là cữu mẫu cũng không được tiết lộ dù chỉ một chút.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT