“Vân Lão Tứ, có người bắt nạt vợ ông, ông không quan tâm à.” Lâm Bình gào lên, quay đầu lại thì thấy Vân Quang Vinh và Vân San đã bị nhà họ Giang chặn lại trong sân từ lúc nào.
Trong tuyệt vọng, bà ta thấy Vân Chỉ ghé vào tai quả phụ Vương nói vài câu.
Trước khi cửa sổ xe đóng lại, Vân Chỉ lại cười ngọt ngào với Lâm Bình: “Tạm biệt, mẹ yêu quý của con.”
Vở kịch hay còn ở phía sau.
Hơn mười chiếc xe ô tô chạy thẳng tắp về phía sau núi, một làn khói bụi phả vào mặt Lâm Bình, quả phụ Vương tiến từng bước về phía bà ta.
“Ôi trời ơi, không ngờ nhỉ, chuyện đổi con thiếu đức như vậy mà hai vợ chồng các người cũng làm được.”
Lâm Bình bị Vân Chỉ đá một cước vào vực sâu vạn trượng, một người một ngụm nước bọt cũng có thể nhấn chìm bà ta.
Vân Chỉ lười biếng dựa vào lưng ghế, loáng thoáng nghe thấy tiếng ồn ào trong làng, tâm trạng rất tốt, khóe môi cong lên, đầu ngón tay trắng như sứ vuốt ve chiếc khóa trường thọ trong tay, nhìn ra ngoài cửa sổ với vẻ suy tư.
Quản gia Trần ngồi ở ghế phụ, quan sát Vân Chỉ qua gương chiếu hậu, trong hồ sơ ghi tiểu thư Vân Chỉ đã sống ở làng Bách Linh mười tám năm, nơi xa nhất từng đến là sân trượt băng trong thị trấn, nói cô là một cô gái làng quê chưa từng trải đời cũng không phải là lời chế giễu, mà là sự thật không thể chối cãi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play