“Mẹ, con không có ý đó.” Vân San nhỏ giọng: “Mẹ đừng nói em gái như vậy.”
Hai mẹ con phối hợp ăn ý, mẹ hát con khen hay, Vân Chỉ nhìn thấy rất hài lòng, đợi họ diễn xong, cô liền hô to một tiếng hay.
Phản ứng này...
Vân San và Lâm Bình đều ngây người, nhìn biểu cảm của đối phương, như thể vừa xem một màn hài kịch.
“Tiểu thư Vân Chỉ, không còn sớm nữa, ông chủ đang đợi cô.” Quản gia Trần vội vàng đứng ra ngăn cản, chỉ sợ nếu để tiếp tục, ông ấy sẽ không kiểm soát được tình hình, dù sao thì đàn bà nông thôn đánh nhau rất dữ dội.
Vân Chỉ gật đầu, giọng nói trong trẻo: “Được, về nhà.”
Lâm Bình khạc một bãi đờm xuống đất: “Nuôi ong tay áo, còn về nhà? Ngay cả nhà mình ở đâu cũng không biết! Chỉ biết bám vào cành cao, phù phiếm...”
Lời còn chưa dứt, đột nhiên Vân Chỉ quay đầu lại.
Lâm Bình chạm mắt với cô, lưỡi cứng đờ, không thốt ra được một chữ nào nữa.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play