Vừa thấy cái miệng đầy máu sắp cắn vào cánh tay mình, Lục Phi lập tức giơ gương bát quái chắn ngang.
Mặt gương phát ra ánh sáng vàng, khiến Lộ Lộ bị chấn nhiếp.
Nhân lúc đó, Lục Phi bảo Hổ Tử giữ chặt Lộ Lộ, còn anh thì cầm roi liễu lên, quất từng nhát mạnh lên người cô.
Roi liễu đánh quỷ thấp ba thước.
Khí quỷ trên người Lộ Lộ ngày càng yếu, nhưng đồng thời, cơ thể cô cũng dần trở nên suy nhược.
Mỗi khi roi quất xuống, đều có hai tiếng hét thảm thiết vang lên.
"Có gì đó không đúng!"
Lục Phi dừng tay, nhìn Lộ Lộ.
"Sao lại có một tiếng hét giống giọng của Lộ Lộ?"
Roi liễu trừ quỷ là một tuyệt kỹ, nhưng không gây tổn hại lớn đến người thường. Lục Phi đã nương tay, tối đa chỉ để lại vài vết đỏ trên da, vài ngày là khỏi.
Tại sao Lộ Lộ lại hét lên thảm thiết như vậy? Giống như cả linh hồn của cô cũng bị roi đánh trúng.
"Ông chủ, có chuyện gì vậy?" Hổ Tử không hiểu, hỏi.
Lúc này, Lộ Lộ đã không còn giãy giụa nhiều. Nếu Lục Phi tiếp tục, chắc chắn sẽ hoàn toàn tiêu diệt được quỷ linh.
"Tôi thấy có vấn đề!" Lục Phi nhíu mày, nói. "Nếu thật sự có hai quỷ linh, vừa rồi hẳn phải có hai thực thể tấn công chúng ta. Nhưng từ đầu đến giờ, chỉ có một con nhập vào Lộ Lộ."
"Có thể cả hai đều nhập vào Lộ Lộ?" Hổ Tử đoán.
"Không thể nào! Người có thể bị nhiều quỷ bám theo, nhưng chỉ có một con có thể nhập vào vì cơ thể chỉ chứa được một linh hồn. Giống như một cốc nước, chỉ đựng được một cốc nước chứ không phải hai." Lục Phi giải thích.
"Vậy tại sao Lộ Lộ lại như thế này?" Hổ Tử hoàn toàn không hiểu.
Lục Phi trầm giọng nói: "Tôi nghĩ cô ấy không nói thật. Cô ấy còn giấu chúng ta chuyện gì đó."
"Hả? Cô ấy sắp chết rồi mà còn không nói thật? Nghĩ gì vậy chứ?" Hổ Tử kinh ngạc.
"Điều đó phải hỏi cô ấy. Tối nay chúng ta tạm dừng ở đây, ngày mai hỏi rõ ràng rồi tính." Sau bài học lần trước, Lục Phi không bao giờ hành động vội vã, mọi chuyện đều phải làm sáng tỏ.
"Thế còn cô ấy thì sao?" Hổ Tử nhìn vào ánh mắt đầy oán hận của Lộ Lộ, bất giác rùng mình.
"Chuyện đó dễ thôi."
Lục Phi lấy nắm tro hương còn lại, rắc lên người Lộ Lộ.
Sau đó, anh đặt gương bát quái đối diện với hộp tro cốt Tỷ tỷ linh, để gương chiếu thẳng vào hộp.
Sau khi bị roi liễu quất, sức mạnh của quỷ linh đã yếu đi rất nhiều, tạm thời có thể bị Gương Bát Quái trấn áp.
Lộ Lộ trợn mắt trắng, ngất lịm.
Lục Phi và Hổ Tử không dám nghỉ ngơi, thức trắng cả đêm trong căn nhà ám mùi thối rữa. Đến sáng, họ mới mở cửa sổ để thông khí.
"Tỉnh dậy."
Hổ Tử lay vai Lộ Lộ, gọi cô tỉnh dậy.
Lộ Lộ mơ màng mở mắt, cảm thấy toàn thân đau nhức. Khi nhìn thấy hai người đàn ông đứng bên cửa sổ, cô ngẩn người.
"Tôi được cứu rồi phải không?"
"Không, cô sắp chết rồi." Lục Phi lạnh lùng nói.
"Gì cơ?" Lộ Lộ kinh hãi, cố gắng ngồi dậy, khó tin nhìn Lục Phi. "Anh không nói sẽ cứu tôi sao? Anh nuốt lời!"
"Không phải tôi nuốt lời, mà là cô từ đầu đến giờ không hề nói thật với chúng tôi!" Lục Phi hừ lạnh.
Lộ Lộ sững người, ánh mắt lấp lửng: "Tôi, tôi nói dối gì chứ?"
"Nếu vậy thì mời cô đi tìm người khác."
Lục Phi lạnh lùng, kéo Hổ Tử chuẩn bị rời đi.
"Đợi đã! Hai người không thể đi!" Lộ Lộ loạng choạng xuống giường, chặn hai người lại. "Hai người đã hứa sẽ cứu tôi, sao có thể bỏ giữa chừng?"
"Vậy cô có chịu nói thật không?" Lục Phi hỏi.
Hổ Tử khuyên: "Đến nước này rồi, cô đừng giấu giếm nữa. Có gì mau nói ra. Tối qua chúng tôi gần như đã thu phục được quỷ linh, nhưng vì phát hiện có vấn đề nên mới dừng tay."
"Tối qua đã xảy ra chuyện gì?" Sau khi bị quỷ nhập, Lộ Lộ hoàn toàn không nhớ gì. Nhìn thấy cổ tay bị cắn nát, khuôn mặt vốn đã tái nhợt của cô càng thêm trắng bệch.
"Con quỷ đó muốn hút cạn máu của cô." Hổ Tử nói. "Tối qua chúng tôi tạm thời khống chế được nó, nhưng nếu hôm nay chúng tôi đi, cô chắc chắn sẽ chết."
"Hút máu!?" Lộ Lộ mềm nhũn, khuôn mặt tràn đầy đau khổ và sợ hãi. "Nhưng tôi thật sự không giấu các anh điều gì. Hộp tro cốt tỷ tỷ là tôi vô tình mua được. Tôi không biết tại sao nó lại hung dữ như vậy!"
Lục Phi nhìn cô, nói: "Tôi nghi ngờ linh hồn của cô đã bị trói buộc với linh hồn của tỷ tỷ. Nếu tiêu diệt linh hồn tỷ tỷ, linh hồn của cô cũng sẽ biến mất. Dù cô may mắn sống sót, cũng sẽ trở thành người ngốc."
Đó là lý do khi dùng roi liễu đánh trúng Lộ Lộ, lại phát ra hai tiếng hét thảm.
"Linh hồn bị trói buộc? Sao có thể như vậy?" Lộ Lộ không muốn tin. "Có phải vì tôi dùng máu nuôi nó không?"
"Chỉ sợ không đơn giản như vậy. Tôi cảm thấy hành động của nó không giống quỷ nhập hồn, mà giống như..." Lục Phi hồi tưởng lại các triệu chứng của Lộ Lộ: mùi hôi thối, sợ ánh sáng mặt trời.
"Cô Lộ Lộ, xin lỗi, tôi có thể xem lưng cô một chút không?"
"Lưng tôi có gì à?" Lộ Lộ không ngần ngại. Cô biết bộ dạng mình giờ chẳng đẹp đẽ gì, Lục Phi chắc chắn không có ý đồ lợi dụng.
Cô kéo áo xuống, để lộ lưng.
Mùi hôi thối đậm đặc lan tỏa.
Vừa nhìn, cả Lục Phi và Hổ Tử đều nổi da gà.
Trên lưng Lộ Lộ, một mảng da thịt hình bầu dục đã bị thối rữa, nhưng cô hoàn toàn không cảm nhận được. Vết thối rữa còn có dấu hiệu lan rộng ra các khu vực xung quanh.
"Sao vậy? Lưng tôi làm sao?" Lộ Lộ không thể nhìn thấy, lo lắng hỏi.
"Lưng cô đã bắt đầu thối rữa," Lục Phi trầm giọng nói. "Linh hồn tỷ tỷ không chỉ đơn giản muốn giết cô, mà nó đang đoạt xác! Cơ thể thối rữa, sợ ánh sáng mặt trời đều là tác dụng phụ của việc đoạt xác."
"Đoạt xác?" Lộ Lộ sững sờ.
"Cho dù hộp tro cốt của tỷ tỷ linh được làm từ gỗ âm trầm, nó chỉ khiến phản ứng mạnh hơn, chứ không đủ để tiến hành đoạt xác," Lục Phi nhìn thẳng vào mắt Lộ Lộ.
"Vì vậy, cô Lộ Lộ, cô rốt cuộc đang giấu điều gì?"
Lộ Lộ run rẩy toàn thân, mắt đỏ hoe, nhưng không thể rơi nước mắt.
"Về tỷ tỷ bài, tôi thực sự không giấu gì các anh."
"Hôm đó sau khi tôi livestream xong, tôi nhận được một tin nhắn riêng. Người đó nói anh ta có cách giúp tôi khôi phục danh tiếng."
"Tôi vì hồ đồ tin lời anh ta, mới mua tỷ tỷ bài này."
"Quá trình chỉ có vậy. Tôi không quen người đó, món đồ này cũng là anh ta gửi qua chuyển phát nhanh."
Vẻ mặt Lộ Lộ không giống đang nói dối.
"Vậy, cô có từng làm việc gì trái với lương tâm không?" Lục Phi hỏi tiếp. "Đoạt xác không phải chỉ cần có cơ thể là được, mà còn phải hợp bát tự. Nếu cô chỉ vô tình mua một tấm thẻ âm, làm sao có thể trùng hợp như vậy?"
"Chắc chắn là người đó cố ý hại tôi!" Lộ Lộ bật khóc.
"Vậy anh ta làm sao biết được bát tự của cô? Theo tôi biết, ngày sinh cô để trên mạng là giả, đúng không?"
Thực ra, Lục Phi chỉ đoán vì trong những tin tức xấu về Lộ Lộ trên mạng, có một bài viết tố cáo cô thay đổi tuổi tác.
Lộ Lộ dường như nhớ ra điều gì đó, nước mắt còn vương trên mặt, ánh mắt đầy vẻ không thể tin: "Chỉ có hai người biết ngày sinh thật của tôi. Nhưng, sao có thể là cô ấy được?"
"Ai?"
"Băng Băng."
_____________________________________________________
Edit: Bee
Raw: Bee
VUI LÒNG KHÔNG BÊ BẢN EDIT ĐI DƯỚI MỌI HÌNH THỨC!