Đợi mãi vẫn chẳng nghe thấy động tĩnh gì.
Nguyễn Vụ khẽ hé mắt, thấy Trần Cương Sách đang ngồi lười biếng bên giường, bỗng nhoẻn miệng cười một cách phong tình.Có những chuyện, dù có nhớ lại, vẫn đẹp như làn gió xuân.
Đợi mãi vẫn chẳng nghe thấy động tĩnh gì.
Nguyễn Vụ khẽ hé mắt, thấy Trần Cương Sách đang ngồi lười biếng bên giường, bỗng cười một cách phong tình.
Nguyễn Vụ cau mày: “Anh đang nghĩ gì mà cười vui vẻ như vậy?”
Trần Cương Sách nói: “Không phải ngủ rồi sao?”
Mặt Nguyễn Vụ không đổi sắc: “Mộng du.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play