Sau khi Hoắc Tư Thừa lên đảo, vì vẫn chưa được Chung Tức tha thứ nên chỉ có thể ở tạm gian phòng bên cạnh Thịnh Huyên và Du Khả Ngọc.
Hai người Du Khả Ngọc và Thịnh Huyên do đã lâu mới được gặp lại, nên tất nhiên quấn quýt như keo với sơn, chỉ cần ánh mắt giao nhau một cái là đã liền đưa đẩy không dứt, ngày thường cũng dính nhau như sam vậy.
Hiện giờ Thịnh Huyên cũng chẳng thiết tha gì công vụ, cứ phải đợi Du Khả Ngọc nhét tài liệu vào lòng, thúc giục thức dậy, mới chịu uể oải ngồi dựa đầu vào giường. Du Khả Ngọc nói năng nhẹ nhàng vẫn chưa đủ, còn phải để Thịnh Huyên vòng tay ôm vai, nắm tay xong thì mới tập trung làm việc được.
Hoắc Tư Thừa vô tình xông vào: "..."
Rầm một tiếng.
Hắn nghiến răng đóng cửa lại. Càng nghĩ càng giận, trước đây rõ ràng hắn là người chiến thắng trong cuộc đời, vậy mà bây giờ lại trở nên thảm hại thế này.
Thịnh Huyên và Du Khả Ngọc nhìn nhau, đều không nhịn được mà cười, Du Khả Ngọc định đứng dậy, Thịnh Huyên kéo anh lại: "Tính Tư Thừa vốn như vậy, em đừng lo."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT